Chương 892: Đội tìm kiếm lương thực
Lại không mưa nữa!
Không dễ gì có cơn mưa mùa thu, tuy sông không tồn nhiều nước nhưng cũng đủ để trồng lúa mì, họ vẫn có một con suối lớn và bảy bể nước lớn. Năm tới tưới đất cũng không khó khăn, Với sắc mặt tự tin của Chu Thành Chí thì sẽ không đến mức tối tăm.
Ruộng mì đã được cày xới tơi xốp, bón lót phân, lúc này trời mưa nên gieo thẳng là được, sau khi gieo trồng xong , mùa thu bận rộn đã sắp kết thúc.
Có câu nói rằng “Ba thu không bằng một mùa hạ bận rộn, ba mùa hạ không bằng một mùa thu dài”, ba tháng mùa thu bận rộn nhưng không phải là chuyện đùa, ý thời gian kéo dài cũng khá là lâu.
Sau khi trồng xong lúa mì, trong ruộng chỉ còn khoai lang và bông, khoai lang trực tiếp nhổ lên cất giữ, sau khi hái bông sẽ rút cành làm củi vào tháng mười, những việc này có thể làm từ từ, một chút cũng không cần phải lo lắng gì cả.
Chu Thành Chí vẫn rảnh rỗi thu xếp cho mọi người tiếp tục đào trứng châu chấu, dự định nhân lúc trời đông, đông chết trứng châu chấu.
Sự mát mẻ của chạng vạng thu trong như nước mát, lá ngả màu vàng, bầu trời xanh đến chói mắt.
Vào lúc đội hai đang ăn mừng vì đội mình được mùa, thì đột nhiên từ tỉnh lân cận truyền đến một tin cực kì hot. Đích thân tỉnh ủy ra lệnh cho địa ủy và huyện ủy chủ trì, cho cán bộ xã thành lập đội tìm kiếm lương thực, chuyên xuống nông thôn điều tra việc cất giấu và phân chia sản xuất riêng trong từng đại đội. Xem xem có cất giữ lương thực hay chia riêng cho dân để cất giấu, trốn tránh nộp công lương không!
Nguyên nhân là do vụ thu năm ngoái bị chậm, năm nay hạn hán đã làm giảm sản lượng ngũ cốc rất nhiều, từ vụ lúa mì đến hai vụ thu hoạch mùa thu, rất nhiều đội sản xuất không những không hoàn thành nhiệm vụ thu mua ngũ cốc mà thậm chí công lương cơ bản cũng không giao nộp đủ. Đã có nhiều nhà ăn không mở được, đều liên tiếp không ngừng phản ánh, yêu cầu phát lương thực cứu trợ, nếu không chỉ có thể giải tán. Nhưng xã viên đều nói rằng họ không được phân lương thực, thức ăn, nếu nhà ăn tan rã bọn họ không có thức ăn họ sẽ phải làm sao? Rất nhiều nơi đã xảy ra tình trạng chết đói.
Cấp trên phái người xuống kiểm tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng năm ngoái bội thu, lương thực cất không hết, sao năm nay lại bắt đầu đói rồi.
Có thật sự là đói không hay là ai đó đang cố tình gây nhiễu cho công chúng, đánh lừa dư luận, với ý đồ giải tán nhà ăn, thậm chí có người đã đánh, tấn công Tam Diện Hồng Kỳ để công kích, vu khống Đại nhảy vọt và cố tình che giấu, sản xuất tư lợi không?
Dù sao không cần biết là như thế nào, đại nhà ăn tuyệt đối không được phép giải thể!
Vì vậy khắp nơi đều phải triển khai điều tra.
Huyện Cao Tiến cũng không ngoại lệ, đội trưởng đội tìm kiếm lương thực của xã Hồng Kỳ là Tống Tử Kiệt, phó đội trưởng Thôi Phát Trung và Giả Tồn Phóng. Trương Căn Phát khi biết tin lập tức đưa con trai mình tham gia nhiệt tình, hăng hái.
Bây giờ họ đã tìm kiếm mấy đại đội rồi.
Theo báo cáo của họ, rất nhiều thóc đã được đào bới, một số đội sản xuất khóc lóc không chịu trả thóc công, đồng thời bí mật phân phát thóc cho xã viên cất giấu và giải thể nhà ăn. Khi đội tìm kiếm lương thực xông vào, họ đã đào được rất nhiều thức ăn từ trong hang, hầm và thậm chí cả dưới giường chiếu!
Mạc Như và Chu Minh Dũ là nghe Trần Cương nói, anh đến kéo hàng, lấy hàng và gửi cho Chu Minh Dũ một bộ đồ nghề sửa xe đạp và nói rằng đội tìm kiếm lương thực vẫn đang ở phía nam và vẫn chưa đến các vùng lân cận đại đội tiên phong.
Mạc Như tò mò hỏi: “Trưởng xã Trần, thật sự có thể tìm được lương thực không?”
Trần Cương do dự một lúc đáp, “Không thể loại trừ là có, nhưng mà đại bộ phận ước chừng cũng không có lương thực gì...” Năm ngoái không nhận được mấy lương thực, năm nay lại hạn hán nghiêm trọng đã làm giảm đáng kể việc sản xuất lương thực, ngay cả khi có thể giấu thì được bao nhiêu lương thực chứ? Càng huống hồ còn phải giao nộp công lương nữa, chỉ là có nghe được một số từ nhụt chí, nản lòng tuyệt đối không được nói ra.
Khi nghĩ về những quả trứng và nấm mà anh đã ăn thì thấy có chút tội lỗi.
“Cảm ơn trưởng xã Trần đã cho chúng tôi biết tin tức này, các lãnh đạo của đại đội chúng tôi cũng đã biết tình hình. Để đáp ứng yêu cầu của cấp trên chúng tôi còn thu thêm hoa màu, chúng tôi còn trồng thêm nhiều loại đậu phộng và đậu nành. Hưởng ứng lời kêu gọi của cấp trên về chăn nuôi lợn gà, chúng tôi trồng ngũ cốc thô ngoại trừ lúa mì được giao nộp công lương thì các thành viên trong xã đều ăn ngũ cốc thô giống gia súc gia cầm.”
Trần Cương cười nói: “Mọi người không cần lo lắng, đội sản xuất của mọi người ở huyện ủy đã được đăng ký, đội tìm kiếm lương thực theo lý thì sẽ không đến. Hơn nữa, mọi người đã giao nộp rất nhiều công lương rồi, nói thế nào cũng không đến lượt tìm kiếm đến chỗ mọi người.”