Chương 905: Khiêm tốn phát tài (4)
Chu Thành Chí liếc nhìn, rồi ném cho anh: “Đã biết tôi không biết chữ còn đưa cho tôi xem, cậu có ý coi thường tôi à.”
Chu Minh Duyệt cười ha ha: “Đội trưởng, tôi cũng không dám tin, tôi sắp lên cơn đau tim rồi.”
Chu Thành Chí hừm một tiếng: “Kẻ quê mua ít học thì những cán bộ kia sinh bệnh.”
Theo quan điểm của họ, bệnh tim là do cán bộ và Giả Tồn Phóng gây ra.
Chu Thành Chí cho người gọi Chu Minh Dũ và Mạc Như tới, bộ cố vấn của ông không giải quyết được việc này, chiến sĩ thi đua phải nghĩ ra ý tưởng.
Mạc Như và Chu Minh Dụ đi đến ngay sau đó, cả hai rất vui mừng khi nghe Chu Thành Chí nói vậy.
Nhưng vui thì vui, vẫn phải khiêm tốn.
Chu Minh Dũ nói: “Đội trưởng, chúng ta hãy báo ít lại, báo giống như năm trước là được rồi.”
Hiện tại đại đội bên ngoài đói khát, bọn họ còn có điểm công tác cao như vậy, còn có thể chia tiền, tất nhiên sẽ khiến người khác ghen tị, đến lúc đó sẽ tới mượn lương thực mượn tiền làm tiền, bọn họ có cho mượn hay không?
Nếu cho mượn thì một đại đội không thể cứu nhiều đại đội.
Nếu không cho mượn thì từng đám đến tìm cũng phiền toái, còn làm mất hòa khí.
Chu Thành Chí không hiểu cái này, hỏi Chu Minh Duyệt: “Cậu có biết không?”
Chu Minh Duyệt cười nói: “Những đại đội khác làm tròn hai hào thành năm hào, chẳng lẽ tôi thì không được? Làm ít đơn giản hơn làm nhiều.”
Anh ta chỉ ra một số điều, nghĩa là những người không có nhiều sổ sách gốc để kiểm tra có thể ít hơn, chẳng hạn như trứng, gà, lợn, nếu đội của mình ăn thì sẽ bị trừ tiền, nếu như không bán tiền thì chính là tiêu tiền, cũng có hơi chơi chữ nhưng không nhưng cũng chẳng nói lên được điều gì.
Thực tế khoản tiêu dùng này trước đây không được tính vào thu nhập, nhưng hiện tại phải trừ vào thu nhập.
Ý của Chu Minh Duyệt là ghi lại các văn phòng quản lý ngũ cốc và trạm bông có sổ sách gốc rõ ràng, nhưng các hợp tác xã cung ứng có thể có sự chênh lệch.
Một khi các sổ sách được kiểm tra thì sẽ không chướng mắt nữa.
Dạo trước Chu Thành Chí hay đến công xã họp, biết được một vài tình hình bên ngoài, với kinh nghiệm của mình dự đoán, có lẽ điểm công tác năm nay thấp hơn năm ngoái.
Chẳng hạn, năm ngoái là năm hào, năm nay có bốn hào đã tốt lắm rồi, năm ngoái là hai hào, năm nay có thể chỉ có vài xu.
Vì vậy, họ duy trì điểm công tác của năm ngoái có hơi gây sự chú ý.
Đội hai một tệ một, đội một tám hào chín xu, đội ba đội bốn khoảng năm hào tư.
Đây đương nhiên là cả đại đội san bằng kết quả, xưởng sản xuất giấy cũng tuyển một vài người giúp vần công từ đội một, đột ba, đội bốn, như thế thì có thể chia lợi nhuận cho đội bọn họ. Cùng là trại nuôi gà còn có gà của bọn họ, Mạc Như giúp cho ăn, trứng gà nhiều bằng đội hai, như thế thì cũng có thể chia lợi nhuận cho bọn họ. Bông cũng do Mạc Như giúp bắt sâu bọ, sắp xếp người nhặt bông, cũng có thể nâng cao thu nhập của bọn họ.
Các cán bộ của đội hai phải kiềm chế không quá vui mừng, ba đội còn lại thực sự rất vui mừng, mùa màng như vậy, điểm công tác của bọn họ vẫn đang tăng lên, đây thực sự là một kỳ tích đáng kinh ngạc.
Điều này có nghĩa là họ có giá trị rồi, có thể chia tiền rồi, sau này họ có thể ngẩng cao đầu khi cưới dâu và gả con gái rồi.
Các đội trưởng như Chu Minh Quý, Chu Ngọc Quý, Trần Phúc Hải vui mừng cảm ơn Chu Thành Chí.
Mặc dù trước đây Trần Phúc Hải luôn vây quanh Trương Căn Phát kiếm tiền, nghĩ cách lấy lòng Trương Căn Phát, nhưng anh ta cảm thấy rằng mình vẫn còn có giới hạn, vẫn còn cảm giác danh dự, vẫn muốn đội của mình trở nên tốt hơn.
...
Có ai muốn ‘vò đã mẻ lại sứt’, nếu có thể làm chủ thì ai muốn làm đất bùn.
“Cũng may có chiến sĩ thi đua, các người phải có lương tâm, đừng có vui mừng vớ vẩn.” Hiện tại, Chu Thành Chí và Trương Thúy Hoa đều có suy nghĩ này, lúc này không quên khen khợi chiến sĩ thi đua.
“Nếu có ai nói xấu chiến sĩ thi đua sau lưng, nếu có ai đỏ mắt ganh tỵ thì phải xem lại lương tâm của mình.”
“Không có, hiện tại mọi người đều vô cùng cảm kích chiến sĩ thi đua.” Trần Phúc Hải cười ha ha, có cũng không thể nói là có, dù sao thì nếu nhảy múa trước mặt chiến sĩ thi đua thì coi như không có. Ha ha.
Vài ngày sau, cán bộ đại đội đến công xã tham gia cuộc họp tổng kết cuối năm và sắp xếp nông vụ năm mới. Tại buổi họp, các đại đội và đội trưởng sản xuất đã có bài phát biểu và báo cáo thành tích của đội mình trong năm nay.
Chu Thành Chí là đội sản xuất tiên tiến nên đương nhiên để ông phát biểu trước.
Ông đã chuẩn bị sẵn rồi, cảm ơn chính quyền, lãnh đạo huyện ủy, lãnh đạo công xã, các xã viên trước rồi bày tỏ quyết tâm, rồi sau đó mới báo cáo điểm công tác của đội mình.