Chương 110: Khách Sáo Làm Gì
Chương 110: Khách Sáo Làm Gì
Từ Ninh múc đồ ăn ra, ℓại cầm một đĩa dưa chuột muối ra ngoài, ℓát nữa giải ngấy, bốn người vây quanh bàn ăn cơm.
Ngụy Lan Lan và Dương Tiểu Mruội ăn không dừng được, hai người ôm bụng rời bàn, khi Ngụy Lan Lan rời bàn còn nhìn chằm chằm đồ ăn còn dư với vẻ ℓưu ℓuyến.
Từ Ninh thấy cô ấy như vậy cười trêu:
Sau khi nói xong còn chẹp chẹp miệng.
Dương Tiểu Muội cũng ở bên cạnh phụ họa gật đầu nói: “Canh gà rừng hạt dẻ ăn ngon, lòng heo càng ăn ngon.”
Từ Ninh múc đồ còn dư lại vào trong bát nói với hai người:
“Thích ăn thì mang bát này về đi, giữa trưa ngày mai đun nóng ăn.”
Đôi mắt Ngụy Lan Lan và Dương Tiểu Muội sáng lên, nhưng có chút ngượng ngùng nói:Lấy ra mấy cái khăn quàng cổ, mũ bông và găng tay, trước khi xuyên qua đã mua nhiều thứ này, gửi qua cho bọn họ một ít, mỗi tháng nhận nhiều tiền của người ta như vậy trong lòng bất an.
Lục Tiếu Nhiên làm thanh niên trí thức ở Tân Thị, bên kia cũng rất lạnh, cho cô ấy hai chiếc khăn quàng cổ một đỏ một xanh, một chiếc mũ bông, hai đôi găng tay.
Từ Dương ở Tân Thị cũng lạnh, lấy hai chiếc khăn quàng cổ cho anh ta, một chiếc mũ bông, hai đôi găng tay.
Lục Tiếu Đường ở Nam Thị không lạnh như vậy, mũ bông không gửi cho anh, gửi cho anh hai chiếc khăn quàng cổ, hai đôi găng tay.…
Từ Ninh đan áo len xong, còn thừa khoảng nửa cân len, lại đan một cái áo ba lỗ, đan hai thứ này mất khoảng nửa tháng.
Đan áo len còn bắt đầu làm thịt khô, một mình cô nướng ba ngày mới nướng được 15 cân thịt khô.
Từ Ninh định ngày mai gửi đi, sắp xếp cho Lục Tiếu Nhiên trước.Như vậy ba túi đồ tràn đầy, Từ Ninh buộc chặt ba túi đồ, bên ngoài lại thêm một bao tải, đợi buổi tối Từ An viết thư xong ngày mai cầm đi gửi.
Buổi tối Từ An và Từ Mạc viết thư cho mấy người xong, Từ Ninh vẫn dựa theo lẽ thường thêm mấy câu phía sau.
Nhìn một lát viết cho Lục Tiếu Nhiên còn tính hàm súc một chút, nói hạt thông và hạt phỉ là bọn họ nhặt trên núi, đồng ý với yêu cầu của Từ Mạc, nhấn mạnh cậu bé cõng giỏ tre lên núi nhặt thổ sản thế nào.
Nói giày này là làm, khăn quàng cổ, mũ và bao tay là chị gái cậu bé mua vật phẩm lỗi ở hợp tác xã mua bán, đường đỏ là cho cô ấy bồi bổ cơ thể, còn đặc biệt nói thịt khô là làm thế nào.Một túi hạt thông, một túi hạt phỉ, bác gái Lục làm hai đôi giày bông, nửa cân đường đỏ, lại thêm 2.5 cân thịt khô.
Từ Dương 5 cân thịt khô, 1 cân kẹo sữa thỏ trắng, 1 cân kẹo trái cây.
Lục Tiếu Đường một chiếc áo len, một chiếc áo ba lỗ, 5 cân thịt khô.
Từ Ninh đặt đồ vào trong ba cái túi, thấy bên trong vẫn còn nhiều chỗ trống thì đến không gian xem.“Thanh niên trí thức Từ, chúng tôi đã ăn rồi, còn mang về thì ngại quá.”
Từ Ninh đặt bát vào tay cô ấy:
“Được rồi, khách sáo làm gì, mang về đi! Lần trước hai người cho tôi nhiều đặc sản như vậy, tôi còn chưa cảm ơn hai người đâu.”
Hai người cũng không khách sáo, vui sướng bưng bát trở về.
Viết cho Từ Dương và Lục Tiếu Đường vô cùng khoa trương, hai con ℓợn rừng ℓà chém giết trên núi thế nào, miêu tả giống như bọn họ tận mắt nhìn thấy.
Nghĩ một ℓát ℓại thêm một câu sau thư của Lục Tiếu Đường và Từ Dương, đừng nghe Từ An và Từ Mạc khoác ℓác.