Chương 130: Tiểu Mạc Tức Giận
Chương 130: Tiểu Mạc Tức Giận
Từ Ninh không đi ra ngoài, nghe thấy được Từ Mạc và Lục Tiếu Đường ở bên ngoài nói chuyện.
Từ An tự mình đi vào, ngồi trên giường đất nói:
“Chị, khi em vừa ℓuyện đi xe thì gặp thím Tứ, hôm nay nhà thím ấy thu hoạch cải thảo, nói buổi chiều kéo tới cho chúng ta. Thím Đại Xuyên nói buổi chiều sẽ đi mua ℓê, bảo em nói với chị một tiếng.”
Từ Ninh nhìn cậu ta chột dạ thì biết cậu ta đi tìm Kiến Dân khoe khoang, nhưng mà không nói gì, có người nào chưa từng khoe khoang.
“Anh vẫn còn, bộ đội cũng không cần phải tiêu tiền, lần này đến trường quân đội ở Bắc Kinh mỗi tháng cũng có tiền trợ cấp.”
Từ Ninh có chút khó xử nhìn tiền trong tay, nói: “Anh Lục, vậy để chỗ em trước, nếu anh cần dùng thì cứ tới chỗ em lấy bất cứ lúc nào.”
Lục Tiếu Đường nhìn cô cười nói: “Được, anh cần tiền thì lấy chỗ em.”Từ Ninh vội vàng từ chối:
“Anh Lục, anh nhanh cất tiền đi, mỗi tháng anh đã gửi 20 tệ, em còn chưa dùng đâu, số tiền này anh cứ giữ lấy.”
Lục Tiếu Đường trực tiếp nhét tiền vào trong tay cô, nói:“Buổi chiều em đi mua lê với mấy thím trong thôn đi, anh ở nhà đợi thím Tứ đưa cải thảo tới, đến lúc đó trực tiếp cho vào trong hầm.”
Sau khi nói xong thì lấy túi hành lý của anh ở trên tủ tới, lấy một chồng tiền và phiếu bên trong ra, nói:
“300 tệ này em cầm lấy, cần cái gì cứ mua, thường ngày không dám gửi nhiều, quá dễ hấp dẫn chú ý.”Nhớ tới trước đây dì út phát tiền lương mua váy cho cô, bảo cô khi ấm một chút hãy mặc, cô không nghe cố chấp mặc.
Bà ngoại không có biện pháp bảo cô mặc quần áo mùa thu bên trong, váy mặc bên ngoài.
Nhớ tới ngày đó đôi mắt Từ Ninh đỏ bừng lên, không biết nhà dì út hiện giờ thế nào, từ nhỏ dì út đã thương cô, không biết sẽ đau lòng cỡ nào.Từ Ninh cạn lời nhìn cậu ta, nghĩ thầm tên nhóc này đúng là không nhớ lâu, xem ra bị ngã lúc sáng còn nhẹ!
Không sao, xe đạp sẽ dạy em khiêm tốn một chút.
Lục Tiếu Đường ôm Từ Mạc đi vào, nói với Từ Ninh:Lúc này Từ An mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói:
“Chị, cuộc sống sau này của chúng ta sẽ càng ngày càng tốt hơn, em trưởng thành, sang năm một ngày có thể kiếm được sáu công điểm.”
Thấy chị gái mình không tức giận, cậu ta lại khoe khoang: “Chị, hiện giờ em đạp xe vô cùng giỏi, còn có thể lái bằng một tay.”Từ An thấy chị gái như vậy cho rằng giận cậu ta, vội nói: “Chị, chị đừng đau lòng, sau này em sẽ không như vậy nữa.”
Từ Ninh lấy lại tinh thần cười nói với cậu ta:
“Tiểu An, chị không tức giận, chị chỉ nghĩ tới khi mới đến nơi này, cảm thấy cuộc sống hiện giờ thật tốt.”
Từ Ninh: … Cái gì mà cần tiền thì tới chỗ em?
Từ Mạc hỏi: “Chị, trong nhà có những gì?”
Từ Ninh: …
Sớm biết thế đã không hỏi, cô tức giận nói: “Có bột mì cao ℓương…”
Từ An nhìn Từ Ninh đến phòng bếp định đến phòng bếp giúp đỡ, Lục Tiếu Đường ngăn cản cậu ta bảo cậu ta ở yên trên giường đất:
“Em chơi trên giường đất với Tiểu Mạc đi, ấm áp một chút, anh đi giúp chị em.”
Lục Tiếu Đường đến phòng bếp nhìn Từ Ninh rửa khoai tây, đi qua kéo tay cô ra khỏi nước, nói:
“Để anh rửa cho, em đi ℓàm chuyện khác đi.”
Từ Ninh nhìn hai tay được kéo ra, cầm ℓấy khăn ℓông ℓau một ℓát, chuẩn bị đi nấu cháo, thì nghe Lục Tiếu Đường hỏi:
“Tiểu Ninh, chuyện của hai chúng ta khi nào nói cho cha mẹ?”