Chương 194: Đậu Phụ Viên Chiên
Chương 194: Đậu Phụ Viên Chiên
Xuân Hoa thấy trong phòng không có ai, thì nói chuyện cô ℓén dẫn theo em trai xuống nông thôn và đánh Lưu Phương.
Kiều Hoa kinh ngạc nói: “Có phải đầu óc cô ta có bệnh hay không? Nhỏ như vậy đã dẫn theo em trai xuống nông thôn.”
Xuân Hoa nhỏ giọng nói:
“Xuân Hoa, cháu ℓàm không sai, ℓoại người này ít tiếp xúc với cô ta thôi, sau này xảy ra chuyện chắc chắn sẽ bị ℓiên ℓụy.”
Từ Ninh cảm thấy mình ở đây làm bóng đèn quá chướng mắt, cô chuẩn bị làm nhanh một chút, làm xong sớm về nhà.
Ngụy Lan Lan thấy cô càng làm càng nhanh, bỏ lại mấy người ở phía sau thì nói:
“Cô làm nhanh như vậy làm gì? Mấy chúng ta làm cùng nhau còn có thể trò chuyện.”
Từ Ninh nói: “Lát nữa tôi còn phải về làm giàn dưa leo đậu que, ngày mai lại nói chuyện với các cô.”Năm nay xây tường cao, mỗi một góc đều được cô trồng rau, gỗ trước đây không đủ dùng, cô đang chuẩn bị lên núi lấy một ít.
Hai chị em làm xong xuôi lại tưới nước một lần, nhìn rau xanh đầy sân trong lòng tràn ngập vui sướng và thỏa mãn.
Hai người vừa mới ăn cơm xong Ngụy Lan Lan và Trần Hướng Đông đến, hai người nhìn rau trong sân nhà cô thì vô cùng hâm mộ.
Từ An và Trần Hướng Đông ở bên ngoài nhìn vườn rau, Từ Ninh và Ngụy Lan Lan ở trong phòng nói chuyện.Ba chị em ở trên giường đất nói chuyện, Từ Mạc muốn ngủ, Từ Ninh bảo cậu bé ngủ ở bên này, cậu bé không chịu nói:
“Chị, cha mẹ nói mùa hè đều phải làm việc, người đến người đi, bảo em chạy tới bên này ít thôi, mùa đông không có người ra ngoài mới để em ở bên này.”
Từ Ninh nghĩ một lát thấy cũng có lý, nên bảo Từ An đưa cậu bé trở về.
Từ An cầm theo một rổ đậu phụ viên chiên, đưa Từ Mạc về chuồng bò.Trong lòng lại nghĩ, ngày mai đi tìm tiểu đội trưởng nói một chút, đừng phân làm cùng mấy người này, lười nhìn bọn họ rải cơm chó.
Ngụy Lan Lan lại nói: “Buổi tối đừng đóng cửa sớm như vậy, tôi ăn cơm tối xong tìm cô có chút việc.”
“Được, tôi biết rồi.”
Từ Ninh làm việc xong trở về thì thấy Từ An kéo một bó cành cây nhỏ từ trên núi xuống, dùng để làm giàn cho dưa chuột cà chua đậu que.Trong khoảng thời gian này làm việc đều là làm cỏ, ngô cũng cao khoảng 1 mét, cỏ trong đất rất nhiều.
Từ An đi học, Từ Ninh đi làm một mình, bên trái là Dương Tiểu Muội và Tôn Hạo, bên phải là Ngụy Lan Lan và Trần Hướng Đông.
Cô nhìn hai bên một lát, Trần Hướng Đông cầm khăn lông đang lau mồ hôi cho Ngụy Lan Lan.
Tôn Hạo mở bình nước ra bảo Dương Tiểu Muội uống nước, Dương Tiểu Muội đỏ mặt nhận lấy.Khi gieo trồng vụ xuân kết thúc, Trần Hồng Quân lại dẫn theo mấy người đàn ông trong thôn tiếp tục xây nhà cho Vương Quyên Quyên.
Cố Văn Tĩnh cũng muốn ở riêng nhưng cô ta không có nhiều tiền như vậy, tuy trong nhà thương cô ta nhưng cha cô ta chỉ là chủ nhiệm một xưởng trưởng, mỗi tháng sẽ gửi cho cô ta mấy đồng, bị cô ta dùng mua điểm tâm ăn.
Vương Quyên Quyên nói phòng ở xây xong, bảo Văn Tĩnh tới ở cùng.
Vương Quyên Quyên cũng có tính toán nhỏ của mình, cô ta không làm được việc gì, mùa đông làm ấm giường đất cần không ít củi lửa, đến lúc đó hai người có thể cùng nhau chia sẻ.
Từ Ninh cho rằng cô ấy có chuyện gì nên chủ động hỏi: “Có chuyện gì thế, cô nói đi!”
Ngụy Lan Lan nghĩ một ℓát nói:
“Hôm trước có một người đàn ông đạp xe tới tìm Lưu Phương, nói ℓà đối tượng của cô ta, tôi cảm thấy người nọ có dáng vẻ ℓưu manh, không giống người tốt gì. Lần trước cô đánh cô ta, tôi sợ cô ta sẽ trả thù, trong khoảng thời gian này vẫn nên cẩn thận một chút.”