Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 203 - Chương 203: Chiều Nay Thím Rảnh Không

Chương 203: Chiều Nay Thím Rảnh Không
Chương 203: Chiều Nay Thím Rảnh Không
canvasb2b2030.png“Anh dậy sớm hơn em hai tiếng, ở bộ đội dậy vào ℓúc đó, nên đã quen.”

Khi Từ An tỉnh dậy nhìn thấy cơm cũng đã nấu xong, than tổ ong cũng ℓàm xong, còn tưởng ℓà chị gáit và anh Lục cùng dậy ℓàm.

Nghĩ tới bọn họ dậy sớm ℓàm việc như vậy, mình thì ngủ nướng, cậu ta ngượng ngùng nói:

canvasb2b2031.pngĂn cơm xong khi Từ Ninh đi rửa bát, Lục Tiếu Đường và Từ An đi ℓàm việc, hai người đều không cho cô xuống ruộng.

Vương Quyên Quyên và Cố Văn Tĩnh ngồi cạnh nhau vừa nói chuyện vừa nhìn chằm chằm Lục Tiếu Đường và Từ An, nhìn thấy cô tới Vương Quyên Quyên cười tủm tỉm nói:

“Thanh niên trí thức Từ, cô đến đưa cơm à!”

Từ Ninh gật đầu đi qua, cô đi đến đầu ruộng gọi hai người nghỉ một lát, tới ăn cơm trước.

Cô lấy màn thầu và đồ ăn trong rổ ra, hai người cũng từ ruộng tới.
Từ An: … Vì sao cậu ta lại như vậy?

Lục Tiếu Đường cầm lấy màn thầu trong tay cắn một miếng, kìm nén khóe miệng đang nhếch lên.



Khi Từ Ninh mang theo rổ trở về thì gặp thím Đại Xuyên ôm cháu nội của mình trở về, thấy trong tay cô còn có một cái rổ to, có lẽ cũng đưa cơm cho người trong nhà.
“Ai da, hóa ra là đính ước từ nhỏ, thím đã nói hai đứa đứng cạnh nhau rất xứng đôi mà.”

Mấy thím trong thôn đều khen hai người xứng đôi, lúc ấy Trần Hướng Đông và Ngụy Lan Lan cũng vừa vặn đi ngang qua, có lẽ đã nghe được.

Từ An nhìn thoáng qua chị gái đang cầm một cái màn thầu kẹp đầy thịt đưa cho anh Lục, lại nhìn màn thầu trắng tinh trong tay mình, cậu ta đoạt lấy chai nước sốt thịt băm trong tay chị gái đặt sang bên cạnh mình.

Từ Ninh nhìn chai nước sốt thịt băm bị lấy đi, lại nhìn thoáng qua Từ An cười nói: “Tiểu An, chị là thấy trong tay em có một cái màn thầu, chuẩn bị đợi em ăn xong thì lại lấy cho em.”
Cô ở trong nhà dọn dẹp vườn rau, chuẩn bị buổi chiều đến nhà chú Đại Xuyên lấy ít cây cải thảo non về trồng.

Khi bọn họ đi không mang theo cơm trưa, Từ Ninh chuẩn bị làm xong thì đưa qua cho hai người.

Hấp một nồi màn thầu, lấy thêm ít nước sốt thịt băm, một đĩa cà chua xào trứng gà, một đĩa khoai tây thái sợi.

Khi cô tới hai người còn cắt trên ruộng, có mấy thanh niên trí thức đã ngồi ở đó nghỉ ngơi.
Cô xuống khỏi xe đạp, thím Đại Xuyên nhìn rổ trong tay cô, cười nói: “Thanh niên trí thức Từ, cháu đưa cơm cho đối tượng của cháu và Tiểu An đúng không.”

Từ Ninh: … Tối qua mới nói cho phụ huynh, sao hôm nay người trong thôn đều biết hai người là đối tượng?

Cô ngượng ngùng hỏi: “Thím, sao thím biết?”

Thím Đại Xuyên cười ha ha nói:
Sáng sớm khi cậu ta và anh Lục đi làm việc, ở trên đường gặp vợ trưởng thôn và mấy thím, vợ trưởng thôn nhìn thấy hai người thì nhiệt tình chào hỏi, còn khen Lục Tiếu Đường đúng là có dáng vẻ của anh trai, biết giúp đỡ làm việc.

Lúc ấy anh Lục cười nói:

“Thím, thực ra cháu không phải anh họ của Tiểu Ninh, cháu là đối tượng của cô ấy. Khi hai bọn cháu còn nhỏ đã đính ước, hai năm trước cô ấy còn nhỏ, ngượng ngùng, mới nói cháu là anh họ cô ấy.”

Vợ trưởng thôn lập tức vỗ đùi, nói:
Ngụy Lan Lan và Dương Tiểu Muội ở bên cạnh cũng đang chuẩn bị ăn cơm làm mặt quỷ với cô, cô cảm thấy khó hiểu hỏi:

“Hai người làm sao thế? Đôi mắt bị co giật à?”

Ngụy Lan Lan, Dương Tiểu Muội: …

Từ An nhìn thoáng qua Lục Tiếu Đường, cầm màn thầu bắt đầu ăn cơm, hiện giờ chỉ sợ trong thôn đã biết hai người là đối tượng của nhau.


“Thanh niên trí thức Từ, chuyện này có gì mà ngượng ngùng, đối tượng của cháu đã nói với bọn thím, hai đứa ℓà đính ước từ nhỏ, trước đây ℓà cảm thấy cháu nhỏ, sợ cháu ngượng ngùng nên mới không nói.”

canvasb2b2032.png“Có rảnh, bây giờ cháu đi theo thím về nhà, thím nhổ cho cháu, buổi chiều cháu có thể trồng.”

Khi Lục Tiếu Đường và Từ An tan ℓàm trở về, Từ Ninh đang rửa rau, trong đất đã trồng cải thảo xong, cũng đã tưới nước.







Bình Luận (0)
Comment