Chương 204 - Chương 204: Đối Tượng
Chương 204: Đối Tượng
Chương 204: Đối Tượng
Lục Tiếu Đường nghe xong ho nhẹ một tiếng, cười nói:
“Hôm nay vừa vặn gặp vợ trưởng thôn, anh sợ em sau này ngại ngùng giải thích, cho nên thuận miệng nói một chút.”
Từ Ninh lại liếc anh một cái, không nói chuyện, nghĩ thầm đrúng là không nhìn ra, người này còn có tiềm lực phát triển thành bà ba hoa.
Tô Hồng Mai kinh ngạc nói:
“Đối tượng của Tiểu Ninh tới, cậu ta là người của quân khu Nam Thị, hiện giờ Tiểu Ninh thành gia đình quân nhân, không thể dựa theo lúc trước phán.”
Tô Hồng Mai hỏi:Sau khi nói xong lại cười nói: “Cục trưởng của bọn anh biết anh còn có một thân thích như vậy, hiện giờ vô cùng khách sáo với anh.”
Tô Hồng Mai cười nói: “Không nghĩ tới, anh lại dựa vào Tiểu Ninh mà có chút vẻ vang.”“Đối tượng của cô ấy là quân nhân sao? Sao trước đây em chưa từng nghe cô ấy nói, anh gặp được cậu ấy chưa, trông thế nào?”
Triệu Kiến Thiết tán thưởng:“Sao lâu như vậy? Không phải là lần trước anh nói không tạo thành thương tổn mang tính thực chất, cùng lắm là phán năm sáu năm sao?”
Triệu Kiến Thiết cầm bát ăn cháo xong, nói:Triệu Kiến Thiết nói:
“Có bối cảnh gì không rõ lắm, có lẽ là năng lực của cậu ta vượt qua thử thách, xem cách ăn nói của cậu ta, người này không thể khinh thường, đợi một thời gian nữa cũng không phải vật trong ao.”“Là nhân vật lợi hại, tướng mạo vô cùng nổi bật, mới tòng quân mấy năm đã là doanh trưởng. Thủ trưởng của quân khu Nam Thị còn tự mình gọi điện cho cục trưởng của bọn anh, yêu cầu nghiêm trị phạm nhân hãm hại gia đình quân nhân.”
Tô Hồng Mai ngạc nhiên hỏi: “Lợi hại như vậy sao? Người này có bối cảnh gì?”
Ba người ăn cơm tối xong, Từ An chủ động đi rửa bát, Lục Tiếu Đường nói với Từ Ninh:
Hai người nắm lấy tay nhau đi tới đường to, cha Từ, mẹ Từ, cha Lục và mẹ Lục vừa vặn tan làm trở về, thấy hai người nắm tay nhau vốn đang nói chuyện sắc mặt thay đổi.
Cha Lục mẹ Lục thì vui vẻ, cha Từ thì xụ mặt nhìn chằm chằm tay hai người nắm chặt, sắc mặt mẹ Từ cũng khó coi.
Từ Ninh vội vàng rút tay ra, lần này Lục Tiếu Đường cũng không nắm chặt không bỏ, vừa vặn mấy thanh niên trí thức cũng tan làm trở về, ríu rít nói chuyện.
Xuân Hoa, Kiều Hoa, Vương Quyên Quyên và Cố Văn Tĩnh nhìn hai người nắm tay đi dạo ở phía trước, đều kinh ngạc dừng bước.
Vương Quyên Quyên hỏi: “Xuân Hoa, không phải cô nói đó là anh họ của Từ Ninh sao? Sao hai người lại nắm tay?”
Xuân Hoa cũng bị dọa sợ, lấy lại tinh thần nói: “Lần trước Từ Ninh nói với chúng tôi, đó là anh họ cô ta!”
Vương Quyên Quyên và Cố Văn Tĩnh vào nhà xong, Vương Quyên Quyên mới vô tình hỏi:
“Văn Tĩnh, không phải cô nói người đàn ông kia là anh họ của bạn học cô sao?”
Cố Văn Tĩnh đáp:
“Đúng vậy! Trước đây tôi còn từng gặp anh ta, sau này nhà anh ta xảy ra chuyện, nên chưa từng gặp lại. Vẫn là hai năm trước khi anh ta tới đây tìm Từ Ninh, tôi mới nhận ra anh ta, nghe nói là đi tòng quân.”