Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 208 - Chương 208: Cây Có Gai

Chương 208: Cây Có Gai
Chương 208: Cây Có Gai
canvasb2b2080.pngCậu bé thông minh để sọt ở ven đường, Từ Ninh bỏ một bát gốm vào trong, nhỏ giọng nói:

“Là canh, cẩn thận một chút không đổ.”

Từ Mạc cũng nhỏ giọng vâng một tiếng, ngồi ở đầu bờ nghỉ ngơi một ℓát, mới cõng sọt cẩn thận đi đến ruộng ngô.

canvasb2b2081.pngCô ta chuẩn bị buổi tối viết thư trở về, bảo cha mẹ nghĩ cách đưa cô ta về huyện thành, cô ta không muốn ở đây nữa.

Từ Ninh vội vàng đưa nước sôi để nguội trên bàn cho hai người uống, Lục Tiếu Đường cầm cốc nước uống xong, nói:

“Anh đi lên một chuyến nữa, Tiểu An, em đừng đi.”

Từ Ninh khuyên nhủ: “Anh Lục, anh đừng đi, hôm nay mệt mỏi cả ngày, ăn cơm sớm nghỉ ngơi một chút, ngày mai lại lên núi chặt.”

“Không sao, anh lại đi một chuyến, một lát sẽ xuống ngay, hai em đặt đống củi này đến phòng chứa củi đi.”


Từ Ninh mới đưa màn thầu và rau đến bên chuồng bò, thì thấy Lục Tiếu Đường và Từ An mỗi người gánh một gánh củi từ trên núi xuống.

Đây là làm việc ở ruộng xong thì không trở về, mà đi thẳng lên núi kiếm củi.

Từ An gánh ít hơn, Lục Tiếu Đường gánh ít nhất trên 50 cân.
Từ Ninh lấy bát gốm ra, lại lấy đậu que và màn thầu ra tiếp.

Lục Tiếu Đường nói: “Sáng sớm ngày mai bọn anh sẽ mang đồ ăn tới, em đừng chạy qua đây, xa như vậy.”

“Không sao, thường ngày em đều đi xe đạp tới, hôm nay có canh gà em sợ làm đổ mới đi bộ tới.”

Ăn cơm xong, Từ Ninh nói: “Tiểu An, buổi chiều em về nhà nghỉ ngơi đi, chị ở chỗ này cắt cây đậu.”
Từ An vội nói: “Chị, em là một người đàn ông nghỉ ngơi cái gì? Chị mau trở về đi, em muốn ăn bánh bao chị làm, chị về làm một ít đi.”

Cô không có biện pháp, chỉ có thể đi về.

Khi đi đến ruộng ngô, Từ Mạc đã ở đó đợi cô, tên nhóc này thấy xung quanh không có ai nhỏ giọng nói:

“Chị, canh hôm nay ăn thật ngon, mọi người ăn sạch.”
Từ lúc Lục Tiếu Đường làm việc giúp cô, buổi chiều mỗi ngày cô đều làm đồ ăn, nhân lúc người khác còn chưa tan làm thì đưa tới chuồng bò, như vậy bọn họ có thể ăn thêm được một ít, người cũng không mệt.

Từ Ninh về đến nhà lấy thịt trong không gian ra, băm thành nhân thịt, lại cắt thêm ít rau và miến, định gói nhiều bánh bao một chút lát nữa đưa qua.

Nghĩ một lát lại hấp ít màn thầu đường đỏ, để nguội cũng có thể ăn, giữa trưa ngày mai bọn họ cũng có thể mang xuống ruộng ăn.

Đặt hết mấy thứ này vào trong sọt, giá đỗ làm mấy ngày trước đã có thể ăn, lại lấy một rổ cùng đưa qua.
Sau khi nói xong thì đưa bát cho cô, Từ Ninh đau lòng nhìn cậu bé, nói:

“Tiểu Mạc, làm chậm thôi, một lần đừng cõng nhiều như vậy, đến lúc đó em sẽ không cao lên được.”

Từ Mạc gật đầu nói: “Chị, em biết rồi, em sẽ cõng ít một, chạy nhiều mấy lần.”

“Tiểu Mạc thật ngoan, buổi tối chị làm đồ ăn ngon đưa qua cho em.”


Sau khi nói xong thì cầm đòn gánh đi nhanh ℓên trên núi.

canvasb2b2082.pngThời gian cứ trôi qua như vậy, ℓương thực trong đất cũng thu hoạch gần xong.

Phòng chứa củi đã đầy củi, trong sân còn có cải thảo, chặt củi cũng không có chỗ để.

Lục Tiếu Đường để ở cổng to, bảo bọn họ thu hoạch cải thảo xong thì di chuyển vào.

Anh còn mấy ngày nữa ℓà trở về, mấy ngày này đều đi tới tận khuya mới từ trên núi trở về, mang về không ít gà rừng, thỏ hoang.











Bình Luận (0)
Comment