Chương 210 - Chương 210: Đi Học Lại
Chương 210: Đi Học Lại
Chương 210: Đi Học Lại
Từ An nhìn thấy cô vui sướng nói:
“Chị, hôm nay anh Lục dẫn em tđi báo danh, gặp bạn học của em cũng đi báo danh, bọn em còn phân cùng một ký túc xá. Cậu ấy ℓà người của đại đội bên cạnh, sau này chủ nhật bọn em cũng có thể cùng nhau trở về.”
Từ Ninrh cười nói: “Vậy thì khá tốt, sau này đi đi về về đều có bạn, sang năm Đại Lâm và Kiến Dân cũng học cấp 3 đúng không?”
Từ Ninh và Từ An vui sướng nói:
Lục Tiếu Đường nhìn cậu ta đứng đó càng nói càng hăng say, cười nói: “Đừng khoác lác, nhanh rửa sạch lòng heo đi, lát nữa trời tối sẽ không nhìn thấy.”
Từ An vội nói: “Chị, lòng heo em đã rửa sạch, chị làm dồi đi, chuyện này em không biết làm.”
Lúc này Từ Ninh mới hoàn hồn, hỏi: “Sao lại có con lợn rừng to như vậy? Hai người không bị thương đúng không?”
Từ An khinh thường nói:“Chuyện này thật sự tốt quá, sau này Tiểu Mạc có thể đi học cùng với mấy đứa bé trong thôn. Anh Lục, lát nữa khi anh đến chuồng bò, thì đưa cặp sách em làm cho Tiểu Mạc qua đó nhé.”
…
Ngày hôm sau, Từ Ninh ăn cơm sáng xong thì tiếp tục đi tách vỏ ngô.
Lục Tiếu Đường dẫn theo Từ An lên núi, củi lửa trong nhà đã đủ dùng, hai người định đi vào sâu xem một chút, xem có gặp được con mồi gì hay không.Giữa trưa Từ Ninh làm việc xong thì về nấu cơm, hai người cũng không trở về, cô nhìn đồng hồ thấy sắp phải đi làm việc nên không đợi bọn họ nữa, vội vàng ăn cơm, lại để cơm phần bọn họ vào trong nồi, sau đó đi làm việc.
Buổi tối cô tan làm trở về cửa khóa từ bên trong, thì biết hai người đã trở về, cô đẩy cửa ra không đẩy ra được, vừa định gọi Từ An mở cửa thì cửa được mở từ trong ra.
Từ An mở cửa bảo cô đi vào, lại khóa trái cửa, Từ Ninh thấy cậu ta thần thần bí bí như vậy, có lẽ hôm nay săn được con to gì đó.
Mới đi vào thì thấy Lục Tiếu Đường đang ở đó lột da một con lợn rừng, Từ Ninh còn chưa từng thấy con lợn rừng nào to như thế, nhìn khoảng hai ba trăm cân.“Sao có thể bị thương được? Anh Lục lợi hại như vậy, con lợn rừng còn chưa tới gần bọn em đã bị anh ấy dùng dây thừng tròng lấy đánh chết. Con này không tính là to, con chạy kia còn to hơn một chút.”
Từ Ninh cạn lời nhìn cậu ta, tên nhóc thối này không biết đắc ý cái gì, lại không phải cậu ta đánh chết.
Ba người xử lý con lợn rừng này xong, đã hơn 7 giờ tối, Từ An đang nấu dồi heo.
Lục Tiếu Đường cắt thịt heo thành từng miếng khoảng 1 cân, Từ Ninh dùng muối ướp bỏ vào lu, hiện giờ nhiệt độ ban ngày còn chưa tính là cao, không muối sợ hỏng.Bên cạnh còn đặt một chậu tiết heo, còn có một bộ lòng heo.
Từ An đóng cửa lại tiến vào hưng phấn nói:
“Chị, hôm nay em và anh Lục lên núi cả sáng, cũng không thấy được con mồi to nào, vốn chuẩn bị trở về thì hai con lợn rừng xuất hiện.”
“Anh Lục lấy dây thừng buộc cổ một con lợn rừng, quấn quanh cây đại thụ, sau đó cầm gậy đánh chết nó, đáng tiếc một con khác chạy mất.”Muối không đủ, còn thiếu rất nhiều, cô chuẩn bị sáng mai vào huyện thành mua ít muối trở về, trong không gian của cô có không ít muối, nhưng hiện giờ không có cớ lấy ra ngoài.
Hơn nữa đều là muối tinh, khác hoàn toàn với muối thô hiện giờ, khi cô nấu cơm mới lén dùng một ít, thường ngày không dám lấy ra để người khác thấy.
Từ Ninh vớt dồi heo trong nồi ra nửa, lại lấy mấy miếng thịt bảo Lục Tiếu Đường đưa tới chuồng bò, dặn dò anh đưa xong thì về ăn cơm.