Chương 225 - Chương 225: Anh Em
Chương 225: Anh Em
Chương 225: Anh Em
Từ Mạc vừa thấy bọn họ phân công như vậy, vậy phía dưới đâu còn cá?
Cậu bé dẫn theo mấy anh em rchạy ℓên trên.
Người của khu thanh niên trí thức nhìn thấy mấy đứa bé ở đây quấy rối, nói:
Mấy người ở khu thanh niên trí thức bị cậu bé chọc cười ha ha, nói: “Được, vậy mấy đứa đuổi từ trên xuống, bọn tôi ở đây chặn.”
Từ Ninh cười nói:
“Các em thích ăn thì ăn nhiều một chút, đồ ăn đều là trồng trong đất nhà mình, ngày mai hái một ít mang về đi.”
Mấy người vừa ăn cơm vừa nói chuyện, thì nghe Dương Tiểu Muội ở bên ngoài gọi:
“Từ Ninh, Từ Ninh, mau tới đây, Ngụy Lan Lan sắp sinh.”Cười nói với mấy người ở bên ngoài: “Sinh rồi, là cậu nhóc mập mạp, mẹ con bình an.”
Từ Ninh và Dương Tiểu Muội nghe xong thở phào nhẹ nhõm một hơi, Cố Văn Tĩnh càng vui mừng đến phát khóc, nếu Ngụy Lan Lan thật sự xảy ra chuyện, Trần Hướng Đông sẽ không bỏ qua cho cô ta.
Dương Tiểu Muội và Từ Ninh không để ý tới Cố Văn Tĩnh, đi thẳng vào nhà.
Cơ thể Ngụy Lan Lan vô cùng suy yếu, nhìn thấy hai người tiến vào thì cười một lát.Từ Mạc bảo mấy anh em của cậu bé cởi quần áo, mấy người kéo bao tải chậm rãi đuổi cá vào sọt.
Lớn lớn bé bé mười mấy người, ở dòng suối nhỏ hai ba tiếng, bắt được tổng cộng hơn 20 con, vừa vặn đủ chia mỗi người hai con.
Từ Mạc cầm cá đi trước với mấy anh em của mình, vừa đi vừa dặn dò mấy người:
“Mang cá về đi, bảo mẹ của các cậu nấu bồi bổ cơ thể, cuối tuần sau anh đây dẫn các cậu tới đây vớt thêm mấy con.”Sau khi Từ Ninh nghe xong lập tức đặt bát đũa xuống, nói với ba người: “Chị đi qua đó xem một lát, mấy đứa cứ ăn đi, đừng đợi chị.”
Sau khi nói xong thì đi đến khu thanh niên trí thức, mới đến cửa thì thấy Trần Hướng Đông mồ hôi đầy đầu đạp xe từ trong thôn tới, ngồi trên xe còn có bác gái Phương bà mụ trong thôn.
Cô lập tức nhường đường cho hai bọn họ đi trước, Trần Hướng Đông nhìn thấy cô cũng không rảnh lo chào hỏi, dựng xe đạp trong sân, kéo bác gái Phương đi vào nhà.
Từ Ninh nhìn thấy Dương Tiểu Muội ở cửa hỏi: “Không phải nói còn chưa tới thời gian sinh sao, sao lúc này lại sinh?”Dương Tiểu Muội liếc mắt nhìn Cố Văn Tĩnh đứng một bên không biết phải làm sao, nhỏ giọng nói:
“Vừa rồi Ngụy Lan Lan ăn cơm xong đứng ở cửa hóng gió, bị Cố Văn Tĩnh chạy từ trong phòng ra va trúng, lúc này mới sinh.”
Hai người đứng ở ngoài cửa nghe thấy tiếng kêu của Ngụy Lan Lan, đều có chút lo lắng.
Khoảng nửa tiếng sau bên trong truyền ra tiếng trẻ con khóc, không lâu sau bác gái Phương cười tươi đi ra.Người của khu thanh niên trí thức nhìn mấy củ cải nhỏ cầm cá xưng anh gọi em, đều cảm thấy buồn cười.
Từ Ninh hầm hết cá bọn họ mang về, lại xào đĩa đậu que, nộm dưa chuột.
Phạm Tư Triết nói: “Chị, tay nghề làm cá của chị thật sự không tệ, tốt hơn đầu bếp ở Tiệm Cơm Quốc Doanh.”
Kim Đại Bằng cũng phụ họa nói: “Không chỉ cá ăn ngon, đồ ăn khác cũng ngon.”Hai người đi tới bên giường đất nhìn đứa bé trong tã lót, lại hỏi: “Cơ thể thế nào? Có chỗ nào không thoải mái hay không?”
“Tôi không sao, chỉ hơi thoát lực thôi.”
Lại hỏi Trần Hướng Đông: “Con nhóc chết tiệt Cố Văn Tĩnh kia ở đâu?”
Cố Văn Tĩnh vừa mới chuẩn bị vào cửa nghe thấy lời Ngụy Lan Lan nói, đứng ở đó không dám di chuyển.
Từ Ninh nói:
“Cô nghỉ ngơi trước đi, chuyện khác ở cữ xong ℓại nói. Tôi về nhà ℓấy ít trứng gà, đường đỏ cho cô, ℓát nữa bảo Trần Hướng Đông nấu cho cô ăn, dưỡng cơ thể trước mới ℓà quan trọng nhất.”
Trần Hướng Đông vội nói: “Không cần, những thứ này trong nhà đều có.”