Chương 226: Đối Tượng Của Vương Quyên Quyên
Chương 226: Đối Tượng Của Vương Quyên Quyên
Dương Tiểu Muội tiễn Từ Ninh tới cửa, hai người bàn bạc xong tặng quà cho Ngụy Lan Lan thế nào rồi mỗi người đi trở về nhà mình.
Từ An thấy Từ Ninh trở về, vội hỏi: “Chị, chị Lan Lan sinh chưa ạ?”
Từ Ninh cười nói: “Sinh rồi, ℓà cậu nhóc mập mạp, chị trở về ℓấy ít trứng gà đưa qua cho cô ấy.”
Khi Vương Quyên Quyên và Kiều Hoa đi ℓên can ngăn cũng bị đánh ℓuôn, Cố Văn Bình nhìn thấy em họ bị đánh thảm như thế, muốn đi ℓên can ngăn thì bị Trần Hướng Đông chặn.
Mặt Kiều Hoa không biết bị ai nhân cơ hội cào trúng, Vương Quyên Quyên cũng bị kéo rụng một nhúm tóc, Cố Văn Tĩnh thì thảm không cần nói.
Từ Ninh đứng trong sân nghe âm thanh truyền từ khu thanh niên trí thức đến, nghe Cố Văn Tĩnh kêu thảm thiết y như heo bị chọc tiết, cười vui sướng khi người khác gặp họa.
Từ Ninh ăn cơm sáng xong thì đến trong thôn nhận dụng cụ làm nông, hôm nay phân cô đến ruộng ngô làm cỏ, Dương Tiểu Muội cầm hai quả cà chua đi tới, cho cô một quả, hai người tìm chỗ râm mát ngồi ăn.Từ Ninh về đến nhà thì đi dạo một vòng trong phòng, đặt hết những thứ không nên xuất hiện trong nhà vào không gian, đặt một số quyển sách trích dẫn lời nói của lãnh đạo ở những chỗ dễ thấy.
Hiện giờ cứ nửa tháng cô sẽ vào huyện thành một lần, khi vào thành sẽ lấy ít lương thực tinh và thịt ra, lương thực chia năm trước cũng không nhiều, trong phòng thoạt nhìn có chút trống rỗng.
Nhìn đồng hồ một lát, có lẽ Từ Mạc đã tan học, cô cầm đòn gánh và thùng nước chuẩn bị đi gánh ít nước.“Tiểu Mạc, Vương Quyên Quyên tìm một đối tượng trong huyện thành, đi làm ở ủy ban, nghe nói còn là chức quan nhỏ.”
“Em bảo cha và bác Lục dọn dẹp những thứ không nên xuất hiện ra, buổi tối đưa tới chỗ chị, bảo mẹ và bác gái Lục khâu nhiều mụn vá lên quần áo hơn nữa.”
“Trong phòng ông Thất cũng thu dọn một chút, trong khoảng thời gian này buổi tối em đừng qua bên chị ngủ, ngủ cùng với ông Thất đi.”Từ Ninh hỏi: “Sao hôm nay không thấy mấy người ở khu thanh niên trí thức làm việc? Đều xin nghỉ vào huyện thành à?”
Dương Tiểu Muội nói với vẻ khinh thường:
“Cố Văn Bình và Lâm Diệu vào huyện thành, Vương Quyên Quyên tìm được một đối tượng, nghe nói rất có bản lĩnh, hình như đi làm ở ủy ban huyện, sáng sớm hôm nay đối tượng của cô ta đón cô ta vào huyện thành.”Từ Ninh im lặng một lát mới hỏi: “Ủy ban, đó là đơn vị không tệ đâu, sao hai người lại quen nhau?”
Dương Tiểu Muội nói:
“Nghe nói là tháng trước Vương Quyên Quyên đến huyện thành gọi điện thoại, bị người ta đạp xe va trúng, nam chính kia là đối tượng hiện giờ của cô ta, hiện giờ Cố Văn Tĩnh và Kiều Hoa thường xuyên theo cô ta đến huyện thành chơi.”Khi đi đến chuồng bò khụ hai tiếng, một lát sau Từ Mạc mở cửa ra nhìn khắp nơi, thấy không có ai thì đi tới bên giếng nước, ngồi xổm ở đó giả vờ nghịch kiến.
Cậu bé cúi đầu nói: “Chị, có chuyện gì vậy ạ?”
Từ Ninh vừa múc nước vừa nói:Từ Ninh cười nói:
“Như vậy không phải khá tốt ư, Cố Văn Bình và Lâm Diệu kết hôn, Vương Quyên Quyên cũng tìm được đối tượng không tệ, sau này khu thanh niên trí thức sẽ yên tĩnh hơn.”
“Còn yên tĩnh, cô xem đi, sau này còn có chuyện ầm ĩ hơn.”
Từ Mạc cầm ℓấy gậy nhỏ đùa nghịch con kiến trên đất, nói:
“Trong nhà cũng không có đồ gì khác người, hiện giờ thời tiết nóng, đưa mấy chiếc áo khoác, quần áo bông còn có bình nước trong phòng chúng ta qua chỗ Tiểu Ninh đi, trong nhà còn có một ít ℓương thực tinh, tối hôm nay nấu ăn hết.”
Từ Ninh gánh đầy ℓu nước xong thì đến chỗ Ngụy Lan Lan, đùa con trai mũm mĩm của cô ấy một ℓát trước.