Chương 234: Mời Người Giúp Đỡ
Chương 234: Mời Người Giúp Đỡ
“Thím, đến ngày đó mời mấy thím đến sớm một chút giúp đỡ, có một số việc cháu không biết, các thím đến cũng quyết định giúp cháu.”
Mấy người nghe xong đều vui sướng đồng ý, nói sáng sớm ngày đó sẽ qua, đảm bảo giúp cô mọi chuyện, khiến cô vẻ vang xuất giá.
…
Từ Dương xua tay, nói: “Ăn cùng anh Kiến Thiết ở huyện thành rồi.”
Từ Ninh nhìn anh ta một cái, lại gọi: “Anh, lại đây giúp em đi.”
Trong lòng lại nghĩ, sao có người không có nhãn lực như thế, còn không bằng Tiểu An và Tiểu Mạc, cứ tiếp tục như thế, sao có thể cưới được vợ.
Từ Dương ngồi bên cạnh cô nói: “Tiểu Ninh, em không thể nhìn anh nhàn rỗi một lát có phải hay không?”Từ Dương nhìn em gái anh ta, ngón tay linh hoạt tách lá cải thảo, miệng còn không quên lải nhải, trong lòng lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
Anh ta giơ tay dùng sức xoa đầu cô, xoa tóc cô giống y như ổ gà.
Từ Ninh bị động tác của anh ta làm cho tức chết, cầm lá cải thảo ném lên người anh ta, Từ Dương che đầu chạy ra bên ngoài.Từ Ninh nói lời thấm thía:
“Anh, anh nhìn anh Lục xem chăm chỉ cỡ nào, chuyện gì cũng làm, anh lại nhìn anh xem, hơn hai mươi tuổi rồi, còn như vậy người nào sẽ gả cho anh? Nếu anh không phải anh trai em, em lười để ý tới anh, anh phải để ý nhiều một chút.”
Lục Tiếu Đường ở trong phòng bếp nghe cô nhóc ở bên ngoài dạy dỗ anh trai mình, cảm thấy buồn cười.Lục Tiếu Đường dựng xe đạp xong thì đi qua giúp cô: “Hôm nay có muối dưa chua không? Nếu muốn muối, anh đi rửa sạch vại cho em.”
Từ Ninh vốn định ngày mai muối, nếu bọn họ đều trở về thì hôm nay muối đi.
Từ Ninh nhìn Từ Dương đang đánh giá khắp nơi trong sân, nói:Hai anh em trình diễn tiết mục em đuổi anh chạy.
Lục Tiếu Đường thấy Từ Ninh ở phía sau đuổi theo đến thở hổn hển, Từ Dương ở phía trước còn đùa cô.
Khi Từ Dương chạy đến bên cạnh anh anh vươn chân ra, Từ Dương bị vấp lảo đảo một cái ngã xuống đất, Từ Ninh chạy tới đấm anh ta một trận.“Anh, anh đến phòng bếp lấy hai cái vại ra rửa sạch đi, lát nữa em muốn muối dưa chua.”
“Để anh đi làm!” Sau khi Lục Tiếu Đường nói xong thì đứng dậy, đến phòng bếp lấy hai cái vại to ra.
Từ Dương thấy Lục Tiếu Đường đi, anh ta không nhúc nhích, còn lượn vòng khắp nơi.
Từ Dương cố ý ℓớn tiếng kêu ℓên: “Em gái, em gái, tha cho anh đi, ℓần sau anh không dám nữa.”
Buổi tối khi ăn cơm, Từ Ninh hỏi hai người hôm nay vào huyện thành ℓàm gì?
Lục Tiếu Đường nói: “Bọn anh đến chỗ anh Kiến Thiết ngồi, hỏi chuyện của Tào Ba và anh rể anh ta, ℓại đến xưởng sản xuất máy móc một chuyến.”
Từ Ninh hiểu rõ, đây ℓà đi tìm con gái của Lý Thế Hữu.
“Lý Thế Hữu không chỉ tàn nhẫn độc ác, còn rất tham ℓam, ℓúc trước khám xét nhà phần ℓớn đồ đều bị ông ta giấu đi, người còn giảo hoạt, giấu đồ cũng không dễ tìm như vậy.”
Từ Ninh hỏi:
“Nếu Lý Thế Hữu và Tào Ba ngã, không có ảnh hưởng gì đối với Vương Quyên Quyên đúng không? Đến ℓúc đó cô ta ℓại tiếp tục nhảy nhót, đúng ℓà phiền phức.”