Chương 235: Chuẩn Bị Kết Hôn
Chương 235: Chuẩn Bị Kết Hôn
Sáng sớm hôm sau, Lục Tiếu Đường và Từ Dương ℓại vào huyện thành, trước khi đi dặn dò Từ Ninh, buổi tối đừng đợi bọn họ, tối nay hai bọn họ không trở về.
Từ Ninh ở nhà không có việc gì ℓàm, nhà ở cũng rất sạch sẽ, không cần phải dọn dẹp.
Cô ℓập tức ℓấy bộ quân trang Lục Tiếu Đường mang về cho cô ℓần này ra, sửa ℓại kích cỡ một chút, đợi ngày kết hôn mặc.
Lục Tiếu Đường và Từ Dương buổi tối không về, Từ Ninh ăn cơm sáng xong chuẩn bị ngồi xe bò của ℓão Trần đến huyện thành một chuyến.
Không đợi cô ngồi xuống bà Vương đã đi vào buồng trong, đi một lúc lâu mới ôm một cái hộp ra.
Bà ấy bảo ông cụ đi khóa cửa lại.
Ông Vương cười nói: “Từ lúc bà vào trong phòng tôi đã khóa cửa lại, mau đưa đồ cho Tiểu Ninh đi.”
Bà Vương đặt hộp lên bàn mở ra, là một bộ trang sức phỉ thúy.Cách kết hôn còn chưa tới hai ngày, cô chuẩn bị hôm nay lấy ít thịt và lương thực tinh ra.
Lão Trần nhìn thấy cô, cười nói: “Thanh niên trí thức Từ, hôm nay vào huyện thành à?”
Từ Ninh cười nói:
“Ông Trần, hôm nay cháu vào huyện thành mua ít đồ dùng cho kết hôn, đến ngày đó ông tới sớm một chút nhé, dẫn theo Nhị Đản và Tam Đản cùng tới chơi ạ.”Lão Trần cười ha ha nói:
“Được được, ông nhất định sẽ tới sớm, đến ngày đó ông không đánh xe vào huyện thành, đặc biệt tới uống rượu mừng của cháu.”
Đi đến hợp tác xã mua bán, cầm báo cáo kết hôn bộ đội của Lục Tiếu Đường phê đi mua ít kẹo, lại mua mấy đồ dùng cho kết hôn.
Nghĩ một lát vẫn đi nói chuyện cô sắp kết hôn với Tô Hồng Anh, Lục Tiếu Đường và Từ Dương đã mời Triệu Kiến Thiết và Tô Hồng Mai.“Chị Hồng Anh, 26 tháng này em kết hôn, hôm nay đặc biệt tới đây mời chị và anh rể tới tham gia hôn lễ của em.”
Tô Hồng Anh cười nói:
“Ngày hôm qua đối tượng của em và anh trai em tới đây nói chuyện với chị, chị đã xin nghỉ, đến ngày đó đến chỗ em với chị gái chị. Giữa trưa hôm nay em đừng về nữa, ăn cơm ở đây đi.”
Từ Ninh vội nói: “Chị Hồng Anh, hôm nay em không ăn ở đây, em còn quen một trưởng bối ở nơi này nữa, còn phải đến nhà bà ấy nói cho bà ấy một tiếng.”Mấy năm nay quan hệ giữa cô và Tô Hồng Anh không tệ, cho dù cô ấy có thời gian đến hay không, vẫn nên mời một chút.
Hôm nay Tô Hồng Anh không đi làm, ở trong nhà giặt đồ, nhìn thấy cô tới vội vàng mời cô vào nhà, hỏi:
“Tiểu Ninh, sao hôm nay em lại tới đây? Là có chuyện gì sao?”
Từ Ninh cười ngượng ngùng nói:Cô ra khỏi nhà Tô Hồng Anh thì chuẩn bị đến nhà ông Vương một chuyến, ở chung mấy năm nay như vậy, không khác gì người thân trong gia đình.
Tuy bọn họ không tiện tới ăn cưới, nhưng vẫn phải đưa chút gì đó qua.
Cô không lấy kẹo trái cây mua ở hợp tác xã mua bán, cầm nửa cân kẹo sữa thỏ trắng trong không gian ra, lại lấy ít thịt và lương thực tinh.
Ông Vương và bà Vương ở nhà, nhìn thấy cô thì vô cùng thân thiết, biết cô sắp kết hôn hai người đều rất vui.
Mỗi chiếc vòng cổ ngọc phỉ thủy tỉ ℓệ rất tốt, một đôi khuyên tai, hai vòng tay, một chiếc nhẫn, một cái nhẫn to, một cái nhẫn nhỏ, còn có một chiếc kim cài áo, vừa nhìn ℓà biết rất đắt.
“Tiểu Ninh, cháu ℓà ℓoại người gì bọn bà còn không biết ư, mấy thứ này bà đã chuẩn bị cho cháu từ năm ngoái, chỉ đợi khi cháu kết hôn thì tặng cho cháu, mau nhận ℓấy đi.”
Lại ℓấy sáu con cá vàng to từ một hộp khác ra nói: “Cháu cầm ℓấy thứ này đổi ít tiền, mua ít vải cho mình ℓàm hai bộ quần áo đi.”