Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 315 - Chương 315: Tiểu Mạc Dạy Dỗ Ngưu Ngưu

Chương 315: Tiểu Mạc Dạy Dỗ Ngưu Ngưu
Chương 315: Tiểu Mạc Dạy Dỗ Ngưu Ngưu
canvasb2b3150.png“Ngưu Ngưu à, sau này cháu nhất định phải học tập cậu út, biết không? Haizz, mấy đứa các cháu ấy à, thật sự khiến cậu rầu thúi ruột.”

Từ Mạc vừa thở dài, vừa ℓau nước miếng cho cậu nhóc.

Từ Ninh ở bên ngoài nghe cảm thấy buồn cười, cô cầm đậu hũ đi vào phòng bếp.

canvasb2b3151.pngTừ Ninh đang chuẩn bị giúp nhóm ℓửa, Lục Tiếu Đường đi vào nói với cô:

Từ Ninh nhìn bên ngoài một lát, mặt trời chói chang như vậy, sao có thể có gió?

Cô cảm thấy hôm nay anh rất lạ, nhưng mà không nói gì.

Lục Tiếu Đường lên giường đất lập tức bắt đầu cởi quần áo, đợi Từ Ninh kịp phản ứng, đã bị anh ôm vào lòng.

Khi cô tỉnh dậy trời đã sắp tối đen, cô kéo eo sắp tan thành từng mảnh xuống khỏi giường đất.
“Vậy được rồi, chiều nay không lên núi, ở trong nhà nghỉ ngơi, anh đi khóa cửa lại.”

Anh đi ra ngoài khóa cửa trước, lại đóng cửa phòng vào, Từ Ninh cảm thấy kỳ lạ hỏi:

“Anh đóng kín như vậy làm gì? Quá ngột ngạt.”

“Hôm nay có gió, lát nữa sẽ thổi mấy mẹ con em bị cảm mất.”
“Chị, sao chị lại dậy thế? Đầu còn đau không? Mau lên giường nằm nghỉ đi! Đợi nấu cơm xong, em bảo anh rể bưng vào cho chị.”

Từ Ninh ho nhẹ một tiếng, cười nói: “Tiểu Mạc, chị đã đỡ hơn, không sao đâu không cần lo lắng.”

Lục Tiếu Đường ở trong phòng bếp nghe hai người nói chuyện không nhịn được bật cười, sợ Tiểu Mạc hỏi tiếp lát nữa vợ anh sẽ tức giận với anh nên kêu lên:

“Tiểu Mạc, để chị em trông Ngưu Bì Đường, em tới đây nhóm lửa giúp anh.”
“Em về phòng trông Ngưu Bì Đường đi, để anh nhóm lửa.”

“Đợi canh cá nấu xong, bưng một chậu đến bên chuồng bò, mang thêm cả màn thầu táo đỏ chị làm lúc chiều nữa.” Khi cô đi ra ngoài dặn dò hai người.

“Vâng, em biết rồi.”

Từ Mạc đến phòng bếp: “Anh rể, anh chuẩn bị nấu cơm à? Hay là anh nhóm lửa đi, để em nấu.”

Sau khi nói xong thì đến bên bệ bếp, Lục Tiếu Đường đang làm bánh canh, cậu bé nhìn thoáng qua thở dài:

“Anh rể, anh làm bánh canh to như vậy, lát nữa Ngưu Bì Đường ăn kiểu gì? Anh đi nhóm lửa đi, để em nấu cho.”

Sau khi nói xong thì cầm lấy muôi trong tay anh tiếp tục quấy, còn ở đó nhỏ giọng lẩm bẩm:
Lục Tiếu Đường đang nấu cơm, Tiểu Mạc và Ngưu Bì Đường đang chơi trong phòng Từ An, mấy đứa bé bị cậu đùa cười khanh khách.

Cô đến phòng bếp trừng Lục Tiếu Đường một cái trước, mới đến phòng nhìn mấy đứa bé.

Ngưu Bì Đường nhìn thấy cô thì đi tới gọi mẹ.

Tiểu Mạc cũng hỏi:
Còn mấy ngày nữa Lục Tiếu Đường phải đi nên không xuống ruộng làm việc, không phải lên núi thì chính là ở nhà với mấy mẹ con.

Ăn cơm trưa xong anh cầm sọt muốn lên núi, Từ Ninh bảo anh nghỉ ngơi một lát, ban ngày không ngừng làm việc, buổi tối lại phải chăm sóc đứa bé, trong khoảng thời gian này anh cũng không ngủ ngon.

Ngưu Bì Đường đã ngủ, hiện giờ trong nhà cũng yên tĩnh nên bảo anh cũng ngủ một giấc.

Lục Tiếu Đường nhìn mấy đứa bé ngủ say trên giường một lát, cười nói:


“Người ℓớn như vậy, ngay cả bánh canh cũng không ℓàm được. Haizz, cả đám người, không có một người khiến người ta bớt ℓo.”

canvasb2b3152.pngCậu bé ngượng ngùng nhìn thoáng qua Lục Tiếu Đường.







Bình Luận (0)
Comment