Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 335 - Chương 335: Giật Mình Hơn Tôi

Chương 335: Giật Mình Hơn Tôi
Chương 335: Giật Mình Hơn Tôi
canvasb2b3350.pngNhưng đó ℓà e ngại thân phận, chỉ có thể ℓàm chó, chỉ nhìn khí thế nói chuyện ngày hôm nay của ℓão Lục, vừa nhìn ℓà biết không phải người bình thường!

Từ gia và Lục gia này, không có một người đơn giản, may mắn mấy năm nay ông ta đối đãi với bên chuồng bò không giống với thôn khác.

Đại Lâm nhà ông ta có quan hệ tốt với Tiểu An, vợ ông ta ℓại có qua ℓại với thanh niên trí thức Từ, Tiểu Sâm nhà ông ta ℓại do chồng của thanh niên trí thức Từ giúp tham gia quân ngũ.

Trưởng thôn nghĩ như vậy trong ℓòng vui sướng, cảm thấy vợ và con trai của ông rất biết cách chọn người kết giao, ánh mắt thật sự không tệ, giống ông ta.



Không chỉ trưởng thôn và vợ nói chuyện này, người trong thôn đều đang bàn tán.

Hiện giờ quan hệ của Từ Ninh và bên chuồng bò đã thành đề tài nóng trong thôn.

Tiểu Vượng không để bụng nói:

“Anh Mạc, sao có thể trách anh chuyện này được, các anh em đều hiểu, sau này chị gái anh chính là chị gái của bọn em, anh chính là anh của bọn em.”

Nhị Đản cũng giơ tay nói: “Ngưu Bì Đường cũng là cháu trai, cháu gái của bọn em.”

Mấy đứa bé khác đều phụ họa, nói sẽ coi Ngưu Bì Đường thành cháu trai cháu gái của mình.
“Người bên chuồng bò đâu có quan hệ gì với thanh niên trí thức Từ?” Thím Đại Xuyên nghi ngờ hỏi.

“Sao lại không có quan hệ? Đó là cha mẹ ruột và cha mẹ chồng của thanh niên trí thức Từ, cậu nhóc Mạc kia cũng là em trai ruột của cô ấy!”

Thím Đại Xuyên nghe xong thì kinh hãi trợn mắt há miệng, mãi mới kịp phản ứng.

“Ôi mẹ ơi, tôi đã nói bọn họ chắc chắn có chuyện gì mà, nếu không đã không nỡ để hai đứa bé nhỏ như vậy xuống nông thôn, người trong nhà cũng luôn chưa từng xuất hiện, hóa ra là vì chuyện này.”
Thím Tứ ở bên ngoài nghe được thì lập tức đến nhà Đại Xuyên.

Mới vừa vào cửa đã kêu lên: “Mẹ Kiến Hoa, mẹ Kiến Hoa, mau ra đây tôi nói cho bà nghe chuyện này.”

“Chuyện gì thế? Mà bà kinh hãi như vậy.” Thím Đại Xuyên nghe bà ấy gọi, thì ôm cháu nội ra ngoài.

“Lát nữa bà nghe xong đảm bảo còn giật mình hơn cả tôi.” Thím Tứ nói: “Hai đôi vợ chồng bên chuồng bò bà biết đúng không, bà đoán xem bọn họ có quan hệ gì với thanh niên trí thức Từ?”
“Vẫn là bà thận trọng, tôi thật sự tin là hai đứa bé lén chạy xuống nông thôn, hóa ra là có nỗi khổ, cũng là đứa bé đáng thương.” Thím Tứ cảm thán.

“Nhưng mà hiện giờ tốt quá rồi, cuối cùng cũng khổ tận cam lai*. Bà xem đi, không lâu sau cha mẹ chồng con bé chắc chắn sẽ đón cả nhà con bé đi.”

* nghĩa là nói vận khổ đã qua, vận sướng bắt đầu tới.

Thím Đại Xuyên cười nói: “Đúng vậy, đúng là khổ tận cam lai, hai chị em đều là người lương thiện, chắc chắn sẽ có kết cục tốt.”
Từ Mạc mới đến trường học, Tam Đản, Tiểu Vượng, còn có mấy người anh em của cậu bé đi tới hỏi:

“Anh Mạc, thanh niên trí thức Từ kia thật sự là chị gái ruột của anh sao?”

Cậu bé nhìn mấy người anh em nhà mình một lát, áy náy nói:

“Các anh em, là anh sai, không nên lừa gạt các em, nhưng mà anh cũng có nỗi khổ riêng, mong các em tha thứ.”
Sau khi nói xong thì cảm thấy không đúng, vội hỏi thím Tứ: “Vậy sao bây giờ lại phát hiện? Đám thanh niên trí thức Từ không sao đúng không?”

“Haizz, bây giờ còn có chuyện gì? Cha mẹ chồng con bé được phía trên đón về đi làm, sáng sớm hôm nay trưởng thôn và mấy tiểu đội trưởng đi tiễn bọn họ mới biết được. Nghe nói cha mẹ chồng con bé còn làm quan, còn là quan không nhỏ.”

Thím Đại Xuyên thở phào nhẹ nhõm, nhắc mãi:

“Không sao thì tốt, không sao thì tốt! Cả nhà bọn họ cũng sống không dễ dàng, hiện giờ còn có ba đứa bé, xảy ra chuyện thì phải làm sao.”
Từ Mạc nhìn bọn họ nghĩ thầm, mấy đứa này còn mặt dày hơn cả mình.

Chị của cậu bé thành chị của bọn họ, Ngưu Bì Đường cũng thành cháu trai, cháu gái của bọn họ.

Trong thôn bàn tán thế nào Từ Ninh không biết, cô đang dạy dỗ Ngưu Ngưu và Bì Bì, hai tên nhóc này lại vì tranh đồ chơi mà đánh nhau.







Bình Luận (0)
Comment