Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 336 - Chương 336: Súng Gỗ Nhỏ

Chương 336: Súng Gỗ Nhỏ
Chương 336: Súng Gỗ Nhỏ
canvasb2b3360.pngTừ Ninh trực tiếp tịch thu súng, hai đứa mỗi ngày đều vì chút chuyện ℓông gà vỏ tỏi không phải ctãi nhau chính ℓà đánh nhau.

Cô cảm thấy hai đứa nhóc này chính ℓà tới đòi nợ, mỗi ngày ầm ĩ đến đầu cô đau.

Ngưu Ngưu và Bì Bì thấy cô cầm súng đi, đều không vui:“Mẹ, sao mẹ ℓại ℓấy súng đi? Bọn con còn muốn chơi mà.”

canvasb2b3361.pngĐường Đường ngồi ở chỗ đó nghich con hổ bông nhỏ của mình, thấy hai anh trai đi tới thì đưa đồ chơi trong tay cho bọn họ.

Từ lúc cha Lục và mẹ Lục trở lại thành phố, trưởng thôn không phân việc nặng cho cha Từ mẹ Từ như trước nữa, làm giống như thôn dân khác, lấy công điểm giống nhau.

Hai ngày trước Từ Ninh dẫn Ngưu Bì Đường đến trong thôn lượn một vòng, đến mấy nhà có quan hệ tốt trong thôn ngồi một lát.

Dù sao cũng ở nơi này mấy năm, quan hệ không tệ, người ta cũng đã thành tâm thành ý đối xử với cô, tuy khi đó bọn họ có nỗi khổ nhưng dù sao vẫn là nói dối, giải thích mấy câu là chuyện đương nhiên.
“Kiếm gỗ nhỏ em giữ lại chơi đi! Đợi cháu trai lớn hơn chút nữa, thì bảo anh rể em làm cho đứa bé một cái.”

Cô cầm mấy miếng vải, chuẩn bị bảo mẹ Từ làm mấy bộ quần áo gửi qua.

Hiện giờ gieo trồng vụ xuân kết thúc, trong ruộng không có nhiều việc lắm, hôm nay mẹ Từ không đi làm việc.
Từ Ninh cạn lời nhìn cậu bé, đứa bé mới sinh ra em gửi kiếm gỗ nhỏ cho đứa bé làm gì?

Sao có cảm giác em làm chú còn hưng phấn hơn người ta làm cha vậy nhỉ?

Thích trông trẻ con như thế ư, ba đứa Ngưu Bì Đường còn chưa khiến em cảm thấy phiền sao?
“Anh trai, cho hai anh chơi.”

Ngưu Ngưu và Bì Bì không nhận lấy, trả đồ chơi cho cô bé: “Anh không cần, em gái chơi đi.”

Đường Đường lại lấy hai cái bánh quy nhỏ trong túi cô bé đang cầm, cho hai anh trai mỗi người một cái.
Từ Ninh nhìn thấy thì rất vui, hai đứa bé này cũng rất hiểu chuyện.



“Chị, chị dâu thật sự sinh cháu trai cho chúng ta ư?” Tiểu Mạc đã hỏi chuyện này hai lần.
Từ Ninh cảm thấy buồn cười sờ đầu cậu bé: “Tiểu Mạc, là thật, hay là chị đưa thư cho em đọc nhé?”

Cậu bé có chút ngượng ngùng nói:

“Không cần đâu chị, chúng ta gửi ít đồ qua cho cháu trai đi? Hay là gửi kiếm gỗ nhỏ anh rể làm cho em qua đó luôn?”
Ngưu Ngưu không nhận, hỏi Đường Đường: “Em gái em còn không?”

Đường Đường mở túi nhỏ của cô bé ra cho Ngưu Ngưu xem, bên trong còn có mấy cái.

Lúc này Ngưu Ngưu mới vui vẻ nhận lấy, cho bánh quy vào trong miệng.


Mẹ Từ đang cầm kéo cắt may quần áo, nghe thấy cuộc đối thoại của hai chị em cười nói:

canvasb2b3362.pngNgưu Ngưu và Bì Bì cũng cười nói: “Hừ, cải thìa.”

Mẹ Từ thấy ba đứa bé đều hừ với mình, cầm ℓấy chổi bên cạnh giả vờ muốn đánh mấy đứa.

Ngưu Ngưu và Bì Bì còn ít tuổi nhưng biết tốt xấu, thấy bà ngoại cầm chổi muốn đánh bọn họ, thì kéo cậu út chạy ra ngoài.

canvasb2b3363.png“Tìm chú Hồ nâng ℓên cao.”

“Hôm nay chú Hồ không ở nhà, đi ℓàm rồi, mấy ngày nữa chúng ta đi tìm chú ấy chơi.” Từ Mạc dỗ hai đứa bé.











Bình Luận (0)
Comment