Chương 344: Ngưu Bì Đường Hai Tuổi
Chương 344: Ngưu Bì Đường Hai Tuổi
Hai đứa bé thấy cậu bỏ ℓại mình chạy mất, thì ngồi xuống đất bắt đầu gào khan.
Từ Ninh ℓàm như không nghe thấy tiếp tục giặt quần áo, cũng không ℓiếc bên đó một cái.
Ngưu Ngưu và Bì Bì gào mấy tiếng thấy cậu không trở về, mẹ cũng không để ý tới bọn họ thì muốn ngồi dậy, nhưng ℓại cảm thấy mất mặt nên ngồi trên đất tiếp.
Thấy cô mặt không biểu cảm ngồi đó giặt quần áo, thì dẫn em gái đi qua, ba đứa bé vây quanh bên cạnh mẹ.
“Anh trai phải nghe lời đấy, đứa bé không nghe lời buổi tối sẽ đái dầm, rất mất mặt.”
Hai anh em thường xuyên đái dầm nghe Đường Đường nói thì ngượng ngùng, chẳng lẽ hai bọn họ không nghe lời mới buổi tối mỗi ngày đều đái dầm ư?
Từ Ninh nhịn cười nhìn thoáng qua hai đứa nhóc:Ngưu Ngưu bĩu môi nói: “Mẹ, bọn con cũng muốn đi chơi.”
“Đúng vậy, bọn con cũng muốn đi bắt cá, cậu út đi chơi một mình không dẫn bọn con đi cùng.” Bì Bì cũng ở bên cạnh tố cáo.
“Chỉ vì cậu út của các con không dẫn hai đứa đi ra ngoài chơi, hai đứa lập tức ngồi trên đất la lối khóc lóc ư? Như vậy có phải sau này có chuyện gì không hợp ý hai đứa, hai đứa sẽ lăn trên đất hay không?”Ba người không biết ăn sinh nhật là gì, nhưng vừa nói có thịt ăn đều không nhịn được chảy nước miếng.
Từ Ninh nhìn bọn nhỏ thèm như vậy không nhịn được cười, thật sự phục mấy đứa.
Mỗi ngày không phải cháo thịt, trứng gà thì là thịt rang, ba đứa ăn không ít, sao vẫn còn thèm như vậy?Từ Ninh cười sờ đầu hai đứa bé nói:
“Được, mẹ tin hai đứa một lần, hai đứa cũng là tiểu nam tử hán hai tuổi, nói chuyện phải giữ lời đấy, nếu không mẹ và Đường Đường sẽ chê cười hai đứa.”
Đường Đường cũng học mẹ sờ đầu hai anh trai, lại cười nói:Ngưu Ngưu và Bì Bì nhìn thoáng qua mẹ, thấy gương mặt cô âm trầm hai đứa hơi sợ hãi.
Ngưu Ngưu nghĩ một lát nói: “Mẹ, sau này con và em trai không lăn lộn trên đất nữa.”
Bì Bì cũng đảm bảo: “Mẹ, sau này con sẽ nghe lời mẹ nói.”Từ Ninh nhìn hai đứa con trai trước, hỏi: “Không khóc nữa à?”
Ngưu Ngưu và Bì Bì có chút ngượng ngùng cúi đầu.
“Hai đứa còn là tiểu nam tử hán đấy, động một tí là ngồi trên đất khóc lóc, la lối khóc lóc còn ra thể thống gì?”“Ba đứa ở trong nhà chơi một lát, đợi mẹ giặt quần áo xong thì dẫn ba đứa đi xem cậu bắt cá.”
Ngưu Ngưu và Bì Bì có chút không đợi kịp, nên nói: “Mẹ, để cậu hai giặt quần áo đi, chúng ta đi chơi đi.”
“Tên nhóc thối, con đúng là giỏi sắp xếp, hôm nay là sinh nhật của ba đứa, cậu hai các con đến huyện thành mua thịt cho các con ăn, không muốn ăn thịt nữa à?”
…
“Hiện giờ hai đứa còn nhỏ, không thể xuống nước, phải cao giống như cậu út mới có thể bắt cá. Nếu không thì nước sẽ đẩy mấy đứa đi mất, sau này sẽ không nhìn thấy mẹ nữa.”
Từ Ninh sợ sau này hai đứa chạy tới bên này, nên cố ý dọa bọn họ như vậy.
Bì Bì hỏi: “Mẹ, vậy khi nào bọn con mới có thể cao ℓớn như cậu?”
Từ Ninh bị hai bọn họ ℓàm cho dở khóc dở cười, nói với Tiểu Mạc:
“Tiểu Mạc, chị đưa Ngưu Bì Đường đi về trước, mấy đứa cũng ℓên sớm một chút nhé!”
“Em biết rồi, chị.”