Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 434 - Chương 434: Con Người Thím Thông Gia Thế Nào

Chương 434: Con Người Thím Thông Gia Thế Nào
Chương 434: Con Người Thím Thông Gia Thế Nào
canvasb2b4340.pngTiểu Mạc nhìn cô với vẻ khó hiểu, chị mình bị ℓàm sao thế, có cảm giác nói chuyện ℓén ℓút.

“Con người của thím thông gia rất tốt!”

Cô khụ một tiếng, lại hỏi: “Ý của chị là, thím ấy có hòa hợp với người trong nhà không?”

canvasb2b4341.pngBa người mỗi ngày vui tươi hớn hở, quan hệ rất tốt, chị về đến nhà đừng nói chuyện lung tung, ảnh hưởng đến đoàn kết gia đình.”

Hai vợ chồng nhịn cười, nghe Tiểu Mạc ở đó lải nhải.

Ngưu Ngưu và Bì Bì đi phía sau bĩu môi, nhưng mà không dám mở miệng cãi lại.
Bì Bì lập tức tố cáo với cha:

“Cha, đám cậu hai đi ra ngoài chơi không dẫn theo bọn con. Hừ, buổi tối con không ngủ với cậu hai.”
Lục Tiếu Đường nén cười, nghe Từ Mạc nghiêm túc giáo huấn chị gái.

Từ Ninh bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Tiểu Mạc, lá gan của đứa bé này càng lúc càng lớn, dám trách mắng cô.
Ông Thất và ông Vương đang ngồi ở sân trước phơi nắng, nhìn thấy bọn họ đã về thì vội tới nói:

“Hai đứa đã về rồi, đi đường có thuận lợi không?”
Ngưu Ngưu cũng nói: “Chúng con còn chưa tỉnh dậy, đám cậu hai đã rời đi, thật xấu!”

Đường Đường an ủi bọn họ: “Anh trai, cậu hai không dẫn chúng ta chơi, cậu út dẫn chúng ta chơi mà!”
Lục Tiếu Đường vội vàng giải vây cho vợ: “Tiểu Mạc à, đám anh hai em đâu?”

“Anh hai dẫn đám Kiến Dân đi ra ngoài chơi, nói phải buổi chiều mới trở về.”
Tiểu Mạc lại bắt đầu trách Ngưu Ngưu và Bì Bì:

“Người lớn đi ra ngoài làm việc, dẫn theo mấy đứa bé làm gì? Hai đứa lớn như vậy, còn không hiểu chuyện bằng Đường Đường.”


Hai người dựng xe đạp xong, cười nói: “Ông Thất, ông Vương, trên đường rất thuận lợi ạ.”

canvasb2b4342.png“Bọn ông lớn tuổi như vậy, còn đạp xe làm gì? Không phải trong nhà còn một chiếc xe đạp sao? Sao lại mua hai chiếc? Như vậy không phải tốn tiền ư? Ngưu Bì Đường còn nhỏ như vậy, sau này cần tiêu nhiều tiền lắm, hai cháu đúng là không biết cách sống.”

Tiểu Mạc cũng ở bên cạnh gật đầu: “Ông Thất nói rất đúng, còn mua hai chiếc xe đạp, không phải nhà ta có một chiếc xe đạp rồi sao? Đúng là giỏi tiêu tiền.”

Ông Vương cũng khuyên bảo: “Trong nhà có một chiếc là được, mang hai chiếc này đi bán đi.”

canvasb2b4343.png

Từ Dương đang ở phía sau quét sân, nghe thấy tiếng nói chuyện ở sân trước, thì buông chổi ra đi tới.

Nhìn thấy bọn họ thì ngạc nhiên vui mừng hỏi: “Tiếu Đường, Tiểu Ninh, hai em về rồi à?”

canvasb2b4344.png“Anh, anh đẩy xe đạp này đến sân sau đi, đây là em mua cho chị dâu.”

“Hai em nghĩ thật chu đáo, anh đang định qua hai ngày nữa lại đi mua một chiếc, lúc này không cần anh chạy đi nữa, bao nhiêu tiền? Lát nữa anh đưa tiền cho các em.”

“Anh, anh nói tới chuyện tiền làm gì, đây là em tặng cho chị dâu.”

canvasb2b4345.pngBà Vương là một chiếc áo và một chiếc quần.

Hai ông nhìn thấy quần áo mới tinh thì hơi kích động, đặc biệt là ông Vương, kiểu áo Tôn Trung Sơn này ông ta đã nhiều năm không được mặc.







Bình Luận (0)
Comment