Chương 475: Tiểu Mạc Thủ Lĩnh Của Bán Hàng Đa Cấp
Chương 475: Tiểu Mạc Thủ Lĩnh Của Bán Hàng Đa Cấp
Từ An cười nói:
“Mấy cậu cứ yên tâm đi, đây ℓà việc tℓàm ăn của chị gái tôi, chị ấy đồng ý cho các cậu đi theo bán, chính ℓà muốn cho mấy cậu có dư dả một chút trong tay.”
Ba người vô cùng cảm động, chị Tiểu Ninh và Tiểu An đối rxử với bọn họ thật tốt, chuyện gì cũng nghĩ cho bọn họ.
Tiểu Mạc đang giảng bài, nhìn thấy mấy bọn họ đi tới đang định chạy đến thân thiết một ℓát.
Bọn họ mới gặp dượng và chú Minh Vũ, nên quen bọn họ, nhìn thấy anh ta đạp xe tới Ngưu Ngưu và Bì Bì vây quanh.
“Dượng, sao chỉ có mình dượng tới đây vậy ạ? Sao cô cháu và anh Hạo Hạo, chị Điềm Điềm không tới?”
Tống Minh Viễn cười nói: “Cô và anh chị cháu đến đại viện, dượng tới đón cá cháu đến nhà ông bà nội.”Từ Ninh nhân lúc Ngưu Bì Đường và bà Vương đi ra ngoài, thì nói một tiếng với Tiểu An, sau đó đạp xe đến bên tứ hợp viện.
Cô muốn đi lấy ít quần áo đặt ở đó trước, máy may cũng phải lấy ra.
Đám Tiểu An lát nữa sẽ đạp xe tới mang quần áo trở về.Ngưu Ngưu và Bì Bì rất vui, nhưng nghĩ tới cậu còn đang giảng bài.
“Dượng, chú Minh Vũ, còn phải đợi thêm một lát ạ, cậu út cháu cũng muốn đi, nhưng hiện giờ còn đang giảng bài.”
Minh Vũ buồn cười hỏi: “Ngưu Ngưu à, cậu út cháu đang giảng bài gì thế? Giảng cho ai nghe?”Kiến Dân gật đầu cười nói: “Chuẩn bị thử xem, nhưng mà bọn anh không biết bán thế nào, muốn theo em học tập một chút.”
Tiểu Mạc sảng khoái xua tay nói: “Chuyện này có gì đâu, các anh ngồi đi, em chắc chắn sẽ dạy các anh tất cả bản lĩnh của mình.”
Bốn người ngồi xuống phía sau, Lý Na cười gật đầu với bọn họ, lại nghiêm túc nghe Tiểu Mạc nói chuyện, tay còn cầm bút và sổ ghi chép lại.“Mợ cả cháu, cậu hai, còn có cậu Kiến Dân… Rất nhiều người ạ.”
Tống Minh Viễn hơi kinh ngạc: “Ngưu Ngưu, Bì Bì, dẫn bọn dượng đi xem xem.”
Ngưu Ngưu và Bì Bì dẫn bọn họ đi vào nhà.Nhưng nghĩ tới anh em của mình và chị dâu còn ở phía dưới, như vậy có vẻ cậu bé không ổn trọng, nên rụt rè gật đầu với mấy người, tiếp tục dạy các anh em của mình.
Đại Lâm cười hỏi: “Tiểu Mạc, mấy bọn anh muốn nghe xem bán quần áo thế nào từ chỗ em, có được không?”
“Anh Đại Lâm, anh Kiến Dân, anh Phạm, mấy anh cũng muốn bán quần áo ư?”Cô lấy hết quần áo từ tỉnh Quảng trong không gian ra, còn có bảy máy may đặt ở trong phòng thuộc sân trước.
Trong không gian còn có không ít hải sản cũng lấy ra, nói là bạn của Lục Tiếu Đường mang, đến lúc đó chia cho mấy nhà một ít.
Khi Tống Minh Viễn và Minh Vũ đến Từ gia, Ngưu Bì Đường còn chưa biết mẹ đã đi ra ngoài.
Bà Vương nắm tay Đường Đường đứng ở cửa, nhìn thấy bọn họ đi tới cười tiếp đón:
Tống Minh Viễn ℓại giới thiệu với Minh Vũ: “Đây ℓà bà Vương.”
Minh Vũ cười nói: “Cháu chào bà! Bà Vương.”
“Được rồi, mau vào phòng đi, Tiểu Ninh đến tứ hợp viện, đám Tiểu An đều ở nhà.”
Tống Minh Viễn vội tỏ thái độ: “Đúng vậy, Ngưu Ngưu, Bì Bì, Đường Đường, ℓà mẹ các cháu bảo bọn dượng tới đây đón các cháu mà.”
Nghe xong bọn họ giải thích, sắc mặt ba đứa bé mới tốt hơn, chu môi dẫn bọn họ đi tìm cậu út.
Tiểu Mạc đang dõng dạc hùng hồn nói:
“… Cho nên miệng phải ngọt, da mặt phải dày.
Nếu cảm thấy ngượng ngùng, thì nghĩ mua quần áo thành giò to, đùi gà to, kẹo sữa thỏ trắng, điểm tâm ăn ngon.