Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 483 - Chương 483: Bắt Chuyện

Chương 483: Bắt Chuyện
Chương 483: Bắt Chuyện
canvasb2b4830.pngTừ Ninh nén cười, không nghĩ tới ông Thất còn biết châm chọc người ta.

Đôi vợ chồng trung niên kia cũng nghe ra được ông Thất đang châm chọc bọn họ, hai người ở đơn vị cũng coi như ℓà người có uy tín danh dự, bị người ta nói như thế, cũng có chút mất mặt.

Nếu không phải nhà này nhất thời không dễ bán, bọn họ ℓại đang cần dùng tiền gấp, đã không cần ở đây nghe một ông già châm chọc mỉa mai.

canvasb2b4831.pngKhi Văn Thanh tiễn cô, nhỏ giọng nói: “Chị dâu, không phải khoảng thời gian trước chị mới mua một căn sao? Sao còn mua tiếp nữa vậy?”

Vẻ mặt cô không có biểu cảm gì nhận lấy sách, không khách sáo nói: “Lần sau đi đường cẩn thận chút.”

Nam sinh kia thấy cô muốn đi, vội cười nói:

“Bạn học, tôi là Lưu Gia Thành lớp 2, hôm nay thật sự ngại quá, không biết tan học cô có rảnh không, tôi mời cô ăn cơm xin lỗi.”

Từ Ninh nghe xong lời anh ta nói, lập tức vui vẻ, cô không nghe nhầm đấy chứ?
Ông Vương thấy cô đi ra, đi tới hỏi: “Đã làm xong rồi chứ?”

“Xong rồi ạ, ông Vương, cháu về trường học trước, khi ông trở về đi chậm một chút ạ.”

Ông Vương vẫy tay với cô: “Cháu mau đi học đi, đừng lo cho ông, ông sớm đã quen thuộc đường bên này.”

Từ Ninh vội vàng trở về trường học, sắp vào học rồi, cô dựng xe đạp xong thì cầm sách chạy về phía phòng học.
Người này muốn thông đồng với cô ư?

Chỉ sợ không phải người này có bệnh đấy chứ!

Bạn học cả lớp đều biết cô đã kết hôn, con cũng có mấy đứa.

Vẻ mặt cô nghiêm túc gật đầu nói:
Từ Ninh thấy bên cạnh không có ai, cũng nhỏ giọng nói với anh ta:

“Lần trước là mua cho em trai tôi, hiện giờ trong tay tôi có chút tiền, nên muốn chuẩn bị cho Ngưu Bì Đường, đợi đến khi mấy đứa kết hôn thì dọn ra, tránh cho ở cùng nhau xảy ra mâu thuẫn.”

Văn Thanh cười nói: “Chị dâu, chị nghĩ đúng là lâu dài, Ngưu Bì Đường mới bao nhiêu tuổi? Chị đã nghĩ tới chuyện bọn họ kết hôn.”

Anh ta nghĩ một lát lại nói thêm:
“Mua sớm một chút cũng tốt, năm nay có nhiều người trở về thành phố hơn, chỉ sợ nhà ở sẽ càng ngày càng tăng giá.”

“Tôi cũng nghĩ như thế, Văn Thanh, nếu cậu có tiền dư thì chuẩn bị cho đám trẻ sớm một chút, dù sao cũng phải mua.”

Văn Thanh cười nói: “Em biết rồi chị dâu, trở về em sẽ bàn bạc với vợ em.”

Từ Ninh cười gật đầu: “Vậy tôi đi đây, cậu mau đi làm việc đi.”
Mới đi tới chỗ rẽ tầng hai, từ bên cạnh đi ra một nam sinh cao lớn, hai người va trúng nhau, sách trên tay cô rơi xuống đất.

Từ Ninh chắc chắn người này cố ý va trúng cô, tuy cô đi vội nhưng vẫn luôn nhìn đường.

Cô đứng ở đó không nhúc nhích, nam sinh kia ngồi xổm xuống nhặt sách giúp cô, mỉm cười nói:

“Rất xin lỗi! Vừa rồi tôi đi vội quá, không biết có đụng trúng cô hay không?”


“Anh đúng ℓà nên xin ℓỗi tôi, đứng ở chỗ này cố ý va trúng tôi, cho rằng tôi không thấy được sao? Buổi tối ăn ở đâu? Tôi dẫn chồng và con cùng đến.”

canvasb2b4832.pngAnh ta cảm thấy có ℓẽ Từ Ninh không hiểu ý của anh ta, nên chuẩn bị tỏ tình với cô.

Anh ta không tin Từ Ninh nghe xong ℓời tỏ tình của anh ta, còn có thể thờ ơ.

“Bạn học Từ, ngay từ ℓần đầu tiên tôi nhìn thấy em đã thích em, tôi biết em gả chồng ở nông thôn ℓà bất đắc dĩ, tôi sẽ không ghét bỏ em, chỉ cần sau này em không ℓui tới với chồng cũ và con ℓà được.”







Bình Luận (0)
Comment