Chương 482 - Chương 482: Mua Cửa Hàng
Chương 482: Mua Cửa Hàng
Chương 482: Mua Cửa Hàng
…
Giữa trưa tan học, Từ Ninh đạp xe đến đường cái phía đông, ông Vương và ông Thất đã ở đó đợi cô.
Chủ nhà ℓà một đôi nam nữ trung niên, ăn mặc cũng thời thượng, thoạt nhìn không giống thiếu tiền, không biết vì sao ℓại bán nhà ở tốt như vậy.
Từ Ninh cũng để ý tới ánh mắt của bà ta, cười hỏi bà ta:
Vợ ông ta lập tức tiến lên kéo Từ Ninh cười nói:
“Tiểu đồng chí, chuyện này là tại tôi, không nên vì mấy trăm tệ kia mà đổi ý. Chồng tôi là người giữ chữ tín nhất, nếu tôi bán nhà cho người ngày hôm qua, ông ấy chắc chắn không tha cho tôi. Chúng tôi bán cho cô 1 vạn 3500 tệ, bây giờ chúng ta đến bên quản lý bất động sản làm thủ tục, cô xem được không?”
Từ Ninh giả vờ khó xử nói: “Nhưng chúng tôi còn chưa xem nhà phía trước!”
Người đàn ông trung niên kia không vui nói:“Hai vị đồng chí, xin hỏi khi nào hai người rảnh, chúng ta đến cục quản lý bất động sản làm xong thủ tục.”
Người phụ nữ trung niên kia cười nói:
“Tiểu đồng chí, vốn dĩ nhà này đã nói là 1 vạn 3500 tệ, nhưng mà ngày hôm qua lại có người tới xem, cho 1 vạn 4, chồng tôi nghĩ đã nói với các cô xong, bán cho người khác cũng không thích hợp lắm.
Cho nên hôm nay tôi hỏi lại mấy cô, 1 vạn 4 có mua không? Nếu các cô không mua, chúng tôi sẽ bán cho người ngày hôm qua.”Nếu không phải đứa con trai không biết cố gắng của ông ta tham ô bị điều tra ra, ông ta cũng luyến tiếc bán căn nhà này bù khoản tiền kia cho con trai.
Từ Ninh khó xử nói:
“Như vậy không tốt đâu, đã có người cho giá cao, các ông bán cho người đó đi. Tôi thật sự không có nhiều tiền như thế, ông nội của tôi nói nhà phía trước rẻ hơn chút, chúng tôi đi đến nhà đó xem thì hơn! Như vậy ông cũng có thể bán thêm được ít tiền.”
Người đàn ông trung niên kia liếc mắt ra hiệu với vợ ông ta.Ông Thất và ông Vương liếc nhau, vừa rồi không nghe hai vợ chồng nói tăng giá, sao Tiểu Ninh tới bọn họ lại thay đổi?
Từ Ninh nghe xong những lời này, thì cười.
“Vị đồng chí này, đã có người ra giá 1 vạn 4, vậy bà bán cho người đó đi, tôi chỉ mua 1 vạn 3500, nhiều hơn tôi không lấy ra được, tạm biệt.”
Lại cười nói với ông Vương và ông Thất: “Ông nội, chúng ta đi thôi!”“Tiểu đồng chí, ngày hôm qua chúng tôi đã nói với ông nội cô là hôm nay làm thủ tục, cô không thể đổi ý được.”
Từ Ninh khó xử nhìn thoáng qua ông Vương và ông Thất.
Ông Vương thở dài nói:
“Lão Thất, ông đến nhà kia nói một tiếng đi, nói chúng ta không mua nữa!”“Mấy vị xin dừng bước, mọi người đừng nghe vợ tôi nói linh tinh. Nếu tôi đã nói bán cho mấy vị 1 vạn 3500, như vậy cho dù cho tôi 2 vạn, tôi cũng không bán, tôi không phải người không giữ chữ tín.”
Khi Từ Ninh tới, hai vợ chồng thấy là cô gái trẻ tuổi thì muốn diễn một chút, bán thêm được chút tiền.
Ai biết cô gái này còn ít tuổi, cũng không phải đèn đã cạn dầu, không nói một câu quay đầu rời đi.
Căn nhà này là cha mẹ ông ta để lại, xem như là tổ trạch nhà ông ta.Vẻ mặt ông Vương không đổi, cười ha ha nói:
“Nếu hai vị đồng chí này không bán, chúng ta đến nhà phía trước nhìn xem. Ông và ông Thất vốn tìm hai căn, cảm thấy bên này gần hơn một chút, mới bảo cháu đến xem bên này trước.”
Ông Thất cũng cười gật đầu: “Chúng ta đi mau đi, ông đã hẹn với người ta 1 giờ, hiện giờ đã hơn 1 giờ.”
Ba người nói đi là đi, người đàn ông trung niên kia trừng vợ ông ta một cái, vội đi tới gọi:
Lại nói với Từ Ninh:
“Tiểu Ninh, nếu hai vị đồng chí này thành tâm bán cho chúng ta như vậy, bây giờ chúng ta đi cùng hai vị đồng chí đến bên cục quản ℓý bất động sản ℓàm thủ tục đi.”