Chương 498: Kế Hoạch Chu Toàn
Chương 498: Kế Hoạch Chu Toàn
“Anh rể, hiện giờ chị Tiểu Hồng có bận không ạ?”
“Không bận lắm, hai ngày trước còn nói với anh đợi khi nghỉ đi thăm cô và dượng.”
Từ lúc Tiểu Hồng còn nhỏ đã gọi cha Từ vrà mẹ Từ là dượng và cô.
Tưởng Bân kích động hỏi: “Tiểu Mạc, em nói cái gì? Em hai ba tiếng có thể kiếm được hai ba mươi tệ sao?”
Không phải anh ta chưa hiểu việc đời, hiện giờ tiền lương bình quân của xưởng bọn họ chỉ có mấy chục tệ, Tiểu Mạc bán hai ba tiếng đã kiếm được nửa tháng tiền lương của anh ta, sao anh ta có thể không kinh ngạc?
“Đúng vậy, anh rể, có đôi khi không nhiều như thế, mười mấy tệ cũng có. Anh hai và chị dâu em đều bán, kinh doanh cũng khá tốt.”
Anh ta đi vòng quanh hai vòng, vui sướng nói:
“Tiểu Mạc, hiện giờ chị Tiểu Hồng trực ca đêm, đợi cuối tuần cô ấy nghỉ hai bọn anh sẽ đến nhà tìm các em.”Cậu bé vội cười tiếp đón: “Các chị gái, hôm nay muốn mua áo hay là quần, còn có cả váy liền áo nữa?”
“Nghe nói chỗ em có kiểu váy liền áo mới đúng không? Lấy ra cho bọn chị xem.”
Tiểu Mạc cười cầm lấy một chiếc cho cô ta xem:
“Chị gái, chị xem hoa và kiểu dáng đi, có phải rất có phong cách tây hay không? Đây đều là kiểu mới lưu hành ở phương nam năm nay, ngay cả Hải Thị cũng không có đâu.”“Vâng, anh rể, vậy em đi về trường trước, buổi chiều em còn phải đi học.”
“Em đi đi, lát nữa anh sẽ tìm cơ hội giao cho lãnh đạo trong xưởng, đừng quên bảo cậu bé sáng sớm mai tới.”
“Em biết rồi ạ, anh rể.”
Tưởng Bân hỏi thăm cha mẹ Bùi Dũng Tuấn từ chỗ bảo vệ lâu năm, đợi tìm hiểu kỹ xong, mới đưa thư đến văn phòng của xưởng trưởng và mấy phó xưởng trưởng.Xưởng trưởng của xưởng dệt họ Chu, hơn 50 tuổi, đang ngồi ở văn phòng đọc báo, nghe thấy tiếng gõ cửa thì nói:
“Mời vào.”
“Xưởng trưởng Chu, có một lá thư gửi cho ông.”
Ông ta đặt báo xuống, nhận lấy thư, phía trên viết xưởng trưởng Chu của xưởng dệt nhận, ông ta lập tức mở thư ra.Tưởng Bân thấy không còn chuyện gì của mình, thì nói một tiếng ra ngoài.
Buổi chiều khi Tiểu Mạc bày quán đã nói mọi chuyện với Bùi Dũng Tuấn:
“Sáng sớm ngày mai đợi cô và dượng em vào xưởng hãy đến. Nếu bị bọn họ phát hiện em chạy vào trong xưởng, anh rể anh làm bảo vệ ở đó, đến lúc đó anh ấy sẽ giúp em.”
Bùi Dũng Tuấn đỏ mắt nói: “Cảm ơn anh Mạc.”Tiểu Mạc vỗ cậu bé: “Nam tử hán kiên cường một chút, chúng ta là anh em tốt, sau này có chuyện gì khó xử cứ nói với anh.”
Đại Hải và Mộc Đầu cũng khuyên cậu bé: “Sau này cứ đi theo anh Mạc làm việc, kiếm được tiền thì tích góp lại, trưởng thành dùng để cưới vợ.”
“Em biết rồi anh Đại Hải, anh Mộc Đầu, cảm ơn các anh.”
Tiểu Mạc nhìn Đại Hải và Mộc Đầu, còn ít tuổi đã vợ ngắn vợ dài, vừa định nói hai người mấy câu thì có mấy nữ đồng chí tới mua quần áo.“Đứa bé này đúng là giỏi lừa người ta, chỗ chúng ta còn có, sao Hải Thị có thể không có được?”
“Ai ui chị gái, em nói thật với chị mà, chị còn không tin em, chị không biết váy này ở phương nam tranh giành thế nào đâu.
Lần này lão đại của bọn em chỉ mang mười mấy chiếc tới, còn bỏ rất nhiều tiền mới lấy được.
Lợi nhuận của váy này rất thấp, lão đại chúng em nói lần sau đến phương nam thì không lấy váy này nữa, lần này chị không cần lần sau lại đến mà nói, em cũng không dám cam đoan còn hàng đâu.”
Mấy cô gái kia cũng chỉ nói mấy câu mà thôi, cầm lấy váy lật trái lật phải, càng nhìn càng thích.