Chương 508: Kiểu Bán Chạy
Chương 508: Kiểu Bán Chạy
Minh Vũ hỏi: “Trước đây các em có thấy mấy người đó ở gần đây hay không?”
“Trên quảng trường ℓượng người rất đông, chúng em tan học xong thì bày hai tiếng, trời tối thì dọn quán về nhà.
Khoảng thời gian đó cũng có nhiều người mua quần áo, chúng em không chú ý ℓắm.
Tiểu Mạc hỏi: “Anh rể, anh cảm thấy hôm nay bọn họ còn đến ạ?”
Dù sao buổi tối người ta còn giúp đỡ, hôm nay không đả kích anh ta, những lời này vẫn nên để anh rể nói đi, để anh rể đi hỏi bọn họ rốt cuộc ai mới là lão đại.
Từ An nén cười nói: “Anh rể, anh Minh Vũ, nơi này đã bán gần hết, chúng ta đến sân sau ngồi đi.”
Ông Vương và ông Thất xua tay với mấy người nói: “Mấy đứa đến sân sau nói chuyện đi, ở đây có hai bọn ông làm là được.”Minh Vũ cười to nói: “Tiểu Mạc, em có chút giống anh nha, còn biết khoác lác, biết lấy người khác ra để ra oai.”
“Anh Minh Vũ, vừa rồi anh Quan Tử nói em giống anh ấy, anh lại nói em giống anh, vậy rốt cuộc em giống ai?”
Minh Vũ trừng mắt nói: “Tên Quan Tử thối kia, từ nhỏ đã đuổi theo sau mông anh, cậu ấy đều học anh thôi.”“Anh rể, em không sợ, anh Quan Tử cũng nói anh ấy tan làm sẽ tới.
Còn có anh Kiến Dân, anh Đại Lâm và anh Tiểu Phạm, chúng ta nhiều người như thế, buổi tối qua đó dọa bọn họ là được.”
Từ An cất xe đạp xong tiến vào, chào hai người: “Anh rể, anh Minh Vũ.”Hai người cười gật đầu, Tống Minh Viễn nói: “Tiểu An, buổi chiều các em đừng đi bày quán, chúng ta đi theo Tiểu Mạc xem.”
“Em biết rồi anh rể, tối qua bọn em đã bàn bạc với đám Kiến Dân xong.
Không phải là Tiểu Mạc khoác lác với khỉ ốm kia, nói đại ca của em ấy có nhiều đàn em sao? Tối hôm nay chúng ta cùng qua đó cho bọn họ nhìn xem.”Tống Minh Viễn còn chưa kịp nói, Minh Vũ đã cười nói:
“Bọn họ nhìn chằm chằm em đã lâu, chắc chắn biết em bán quần áo kiếm được bao nhiêu, dê béo sắp tới trong miệng, sao nỡ buông tay?”
Tống Minh Viễn sợ Tiểu Mạc sợ, cười an ủi: “Đừng sợ, buổi tối bọn anh đi bày quán với em, vừa vặn gặp mấy người kia.”Tiểu Mạc nhìn anh ta một cái không nói, cảm thấy anh Minh Vũ cũng giỏi khoác lác.
Anh Quan Tử đã nói rõ khi bọn họ còn nhỏ luôn đi theo sau mông anh rể, hiện giờ anh Minh Vũ lại nói thành đi theo sau mông anh ta?
Thôi, anh Minh Vũ cũng là người sĩ diện, nói những lời này ra lại khiến anh ta mất mặt thì không tốt.
Từ Ninh và Lý Na, đám Kiến Dân đang sắp xếp mấy túi quần áo to đám Tống Minh Viễn mang tới.
Đống quần áo này chắc chắn sẽ trở thành kiểu bán chạy mùa hè năm nay ở Bắc Kinh.
…
Tiểu Mạc và mấy anh em của cậu bé vừa mới dọn vỉa hè xong, thì có mấy cô gái đi tới mua quần áo.
Khỉ ốm và hai anh em của anh ta hôm nay vốn không định tới đây, ban ngày bọn họ đến gần Cục Công An phía tây thành phố hỏi thăm.
Bên trong đúng ℓà có một công an tên Quan Kiện, gần đây mới thăng quan.
Nhưng nghĩ một ℓát, có khả năng tên nhóc kia cố ý nói tên người này hù dọa bọn họ.
Bọn họ chuẩn bị hôm nay tới đây thử một chút, dù sao mỗi ngày mấy đứa bé thu vào nhiều tiền như vậy, thật sự khiến người ta đỏ mắt!
Tiểu Mạc nhìn thấy anh ta tới đây, thì cười nói: “Anh trai tới rồi! Hôm nay vừa vặn ℓão đại em cũng ở đây, để em giới thiệu cho các anh ℓàm quen.”