Chương 529: Bá Vương Của Thôn Đấu Với Bá Vương Của Thôn
Chương 529: Bá Vương Của Thôn Đấu Với Bá Vương Của Thôn
Chẳng ℓẽ sau này con gái nuôi của anh ta pthải trưởng thành trong hoàn cảnh như vậy?
Nghĩ tới qua 10-20 năm, con gái nuôi của anh ta cũng giống như mẹ mình đánh nhau với người khác, anh ta cảm thấy run rẩy.
Hay ℓà ℓát nữa ôm Đrường Đường đi, không biết Lục Tiếu Đường và vợ có đồng ý hay không?
“Đánh chết người, đánh chết người rồi. Ngực tôi đau quá, đầu tôi đau quá, cả người tôi đau nhức, ông già, mau đưa tôi đi bệnh viện, tôi sắp không được.”
Sau khi nói xong còn lăn trên đất hai cái, thoạt nhìn vô cùng chật vật, giống như bị người ta ấn trên đất đánh một trận.
Từ Ninh vội ném que cời lửa chuẩn bị dìu bọn họ, Lục Tiếu Nhiên kéo cô nhỏ giọng nói:
“Đừng lo lắng, cơ thể hai bọn họ rất tốt.”Từ Ninh cũng nghẹn ngào nói:
“Chú thông gia, thím thông gia, không nghĩ tới hai người tới nhà cháu làm khách, lại bị người ta đánh thành như vậy, sao cháu dám nhìn mặt chị và anh rể cháu đây?
Tiểu An, nhanh đến cục công an, nói có người tới cửa nhà chúng ta gây sự, bọn họ đánh chú thông gia và thím thông gia thành ra như thế, chuyện này không thể bỏ qua.”Ông Trương cũng nằm lên đất, ở đó kêu trời khóc đất nói:
“Bắt nạt người ta kìa, bắt nạt người ta đến chết, ở trường học bắt nạt cháu nội tôi, bây giờ lại đánh cả nhà chúng tôi. Bà già nhà tôi vốn cơ thể không tốt, hiện giờ đã sắp bị bọn họ đánh chết.”
Đám hàng xóm vây quanh xem náo nhiệt, có một số người quen biết nhà bọn họ, đều biết nhà bọn họ khó chơi, có tiếng là vô lại.Từ Ninh lập tức hiểu được, đây là thấy ông Trương và bà Trương chơi xấu, sợ bị bọn họ thực hiện được.
Cô và Lục Tiếu Nhiên liếc mắt nhìn nhau một cái, hai người hoảng loạn chạy tới bên cạnh bọn họ, Lục Tiếu Nhiên khóc ròng nói:
“Cha mẹ, hai người ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì, nếu không bọn con cũng không sống nổi nữa!”“Ai ui, ai ui, ngực tôi đau quá, người Trương gia quá đáng ghét, bà Trương kia là người lớn lại ở trường học át cháu tôi mấy cái.
Hiện giờ còn dẫn người tới cửa nhà chúng ta, đâu có người nào bắt nạt người ta như vậy, cứu mạng! Tôi sắp không được, mau đưa chúng tôi đến bệnh viện.
Chặn mấy người đàn ông kia lại, đừng để bọn họ rời đi, phải bồi thường tiền thuốc men cho tôi, còn phải đưa mấy con trai của bọn họ tới cục công an, chúng tôi là bị mấy đứa con trai này đánh, ai ôi…”Xem ra vừa rồi đánh quá nhẹ, còn có thể ở đây diễn kịch, cô cầm que cời lửa chuẩn bị đánh hai người này.
Không đợi cô hành động, ông Tống và bà Tống lập tức che ngực ngã xuống.
Hai người kêu rên nói:Gần đây đều là người có quan hệ tốt với Từ gia, đứa bé còn theo Tiểu Mạc bán quần áo, đều đứng về phía người Từ gia, chỉ chỉ trỏ trỏ Trương gia kể việc ác của bọn họ.
Có một số người không quen biết người Trương gia, hiện giờ nghe Trương gia nói xong cảm thấy Từ gia bắt nạt người ta, dù sao đủ loại lời nói đều có.
Từ Ninh thấy bọn họ chơi xấu, cười mỉa một tiếng.
Người Trương gia nằm trên đất: “…”
Ông ta cố run rẩy đứng dậy khỏi mặt đất, ℓại ℓiếc mắt ra hiệu với bà Trương.
Hai người đỡ nhau, gọi con trai con dâu, con gái con rể còn đang nằm trên đất, xám xịt rời đi.
Lục Tiếu Đường nhìn bóng dáng bọn họ rời đi, gương mặt âm trầm.
Ông Trương này rất có tâm cơ, xem ra chuyện này còn chưa xong, nếu ℓần này không thu thập ông ta phục tùng, sau này còn có phiền phức.
Từ Ninh cũng đã nhìn ra, hai vợ chồng ℓiếc nhau, đều không nói chuyện.
Hôm nay ℓà sinh nhật của Ngưu Bì Đường, đợi qua sinh nhật của mấy đứa bé đã.