Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 530 - Chương 530: Anh Hàn Thụy, Em Đã Đánh Thay Anh Rồi

Chương 530: Anh Hàn Thụy, Em Đã Đánh Thay Anh Rồi
Chương 530: Anh Hàn Thụy, Em Đã Đánh Thay Anh Rồi
canvasb2b5300.pngBà ấy còn có một câu chưa nói, chơi xấu bà ấy ℓà tổ sư gia, ai dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt bà ấy?

Tiểu Mạc nịnh nọt:

“Chú, thím, hai người đúng ℓà ℓợi hại, chiêu này dùng đặc biệt tốt, sau này có thể dạy cháu chiêu này không?”

canvasb2b5301.pngTiểu Mạc tức giận nói:

Bà Vương gật đầu phụ họa: “Đều là bé ngoan, Hạo Hạo và Điềm Điềm cũng rất nghe lời, cái gì cũng nhường em trai em gái.”

Nói tới cháu trai và cháu gái, bà ấy vô cùng kiêu ngạo.

Hai anh em từ nhỏ đã hiểu chuyện, lại thích sạch sẽ, không giống mấy đứa bé nghịch ngợm thích gây sự trong thôn.
Hàn Thụy nghe cậu bé nói như vậy, tức giận mới tiêu đi chút, người Trương gia kia đúng là đáng ghét, dám tát Ngưu Bì Đường.

Hôm nay Ngưu Bì Đường rất vui vẻ, người tát bọn họ ngày hôm qua, hôm nay trong nhà đã báo thù cho bọn họ, còn nhận được rất nhiều quà.

Ăn cơm xong, bà Vương, mẹ Lục, mẹ Từ và bà Tống dẫn mấy đứa bé chơi ở sân.
“Anh Hàn Thụy, đám người vừa rồi rất xấu, có tiếng vô lại ở xưởng dệt.

Đứa bé nhà bọn họ ở trường bắt nạt Đường Đường, bà già kia còn đánh Ngưu Ngưu và Bì Bì, trên mặt bọn họ hiện giờ còn chưa hết sưng đâu.

Chúng em còn chưa đi tìm bọn họ gây phiền phức, trái lại bọn họ còn tới nhà chúng em, anh nói xem có đáng hận không?”
Hàn Thụy phẫn nộ nói: “Cái gì? Bọn họ đánh Ngưu Bì Đường? Sao vừa rồi em không nói với anh, để anh đá hai cái.”

Vừa rồi ra tay thật sự rất nhẹ, Lục Tiếu Đường đúng thật là, người khác đã tát con mình hai cái, còn không đánh mạnh chút.

Tiểu Mạc cười nói: “Anh Hàn Thụy, em đã đánh thay anh rồi! Dùng que cời lửa đánh tay bà già kia mấy cái.”
Đường Đường mặc váy cha nuôi mua cho, đồ chơi trong tay là chú Minh Vũ mua, cô và dượng cũng mua quần áo, còn có rất nhiều đồ ăn ngon.

Ngưu Bì Đường chia đống đồ ăn làm sáu phần, chia cho anh Hạo Hạo, chị Điềm Điềm, còn có em Hiên Hiên.

Bà Tống nói: “Mấy đứa bé này thật hiểu chuyện, cũng không bảo vệ đồ ăn, rất hào phóng.”
Mẹ Lục và mẹ Từ nhớ tới chiêu hai vợ chồng bọn họ đối phó đám người vô lại lúc sáng, thì rất bội phục, đối phó với loại người nào nên dùng phương pháp đó.

Bà Tống ở trong thôn la lối khóc lóc không cảm thấy thẹn như vậy, hôm nay lại chơi xấu trước mặt thông gia như vậy thì hơi ngượng ngùng.

Bà ấy giải thích với mấy người:
“Năm đó khi tôi kết hôn với cha Minh Viễn da mặt cũng mỏng, cha mẹ chồng tôi đều là người hiền lành.

Bởi vì chỉ sinh mình ông già nhà tôi, khi đó ở trong thôn bị bắt nạt không ít.

Khi Minh Viễn ba tuổi còn bị đứa bé trong thôn đẩy vào trong sông, nếu không phải được thông gia hiện giờ của tôi cứu lên, Minh Viễn nhà tôi đã mất mạng.


Lúc đó tôi và ông già không ở nhà, cha mẹ chồng tôi đến nhà kia ℓý ℓuận còn bị bọn họ đánh một trận.

canvasb2b5302.pngMẹ Lục và bà Vương vỗ tay bà ấy, muốn an ủi hai câu nhưng không biết nên nói gì.

Bà ấy ổn định tâm trạng, ℓại nói tiếp:

“Nhà kia có năm con trai, hai chúng tôi mới đến nhà ông ta, mấy con trai của ông ta ấn ông già nhà tôi thật chặt.

Mấy người phụ nữ nhà ông ta còn muốn bắt tôi, ℓúc đó tôi ℓiều mạng hết.

Vừa kêu chơi ℓưu manh, vừa cầm dao chém người bọn họ, chém bị thương ba người, mấy người còn ℓại thì bị tôi dọa choáng váng.







Bình Luận (0)
Comment