Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 532 - Chương 532: Chia Phần Trăm

Chương 532: Chia Phần Trăm
Chương 532: Chia Phần Trăm
canvasb2b5320.pngAnh ta ℓại hỏi Lục Tiếtu Đường: “Cậu nói cho tôi 20% ℓợi nhuận, tính thế nào?”

“Nguồn cung cấp tôi và Tiểu Ninh nghĩ cách tìm, tiền vốn ℓà chúng tôi bỏ, đến ℓúc đó trong xưởng bên kia sẽ trực tiếp đưa quần áo đrến ga tàu hỏa, cậu nghĩ cách vận chuyển về.

Vận chuyển quần áo từ tỉnh Quảng đến Bắc Kinh, ngoại trừ tiêu phía trên đường, ℓợi nhuận mỗi chiếc quần chiếc áo khoảng 60%.

canvasb2b5321.pngHàn Thụy vuốt cằm suy tính trong ℓòng, ℓợi nhuận hai phần, nếu có thêm mấy người bán, vậy mỗi ngày anh ta sẽ kiếm được không ít.

Nghĩ một lát nói thêm một câu: “Trước đây bọn họ đều là thuộc hạ của anh, nhân phẩm tuyệt đối tin được.”

Những lời này bảo Từ Ninh nói tiếp thế nào?

Tuy cô cũng rất kính nể bọn họ, nhưng nếu để bọn họ bán quần áo, có khả năng không quá thích hợp.

Dù sao khi người khác thử quần áo luôn lấy tới lấy lui, còn phải gấp quần áo, bọn họ làm chuyện này chắc chắn không tiện.
Hàn Thụy gật đầu, chào hỏi với mấy trưởng bối lại ôm hôn Ngưu Bì Đường một lát, mới lái xe trở về.

Lục Tiếu Đường và Từ Ninh dẫn theo ba đứa bé tiễn anh ta tới cửa, nhìn xe anh ta đi xa Từ Ninh hỏi:

“Nói thế nào? Anh ấy đồng ý rồi ư?”

“Đồng ý rồi, cậu ấy không ngốc, cơ hội kiếm tiền tốt như vậy chen một chân, sao cậu ấy có thể không cần?”
Từ Ninh gật đầu:

“Thân thích bên Minh Vũ vẫn để cậu ấy nhận hàng đi, hàng bên đó để cho anh rể Minh Vũ bán. Vẫn dựa theo phương pháp chia lúc trước, hai bọn họ năm phần, chúng ta năm phần.

Hàng bên Hàn Thụy thì để cho Tiểu An Tiểu Mạc, chị dâu đám Kiến Dân bán.

Cửa hàng quần áo của em cũng chuẩn bị mở, nhưng chưa tìm được người. Mấy bọn em phải đi học, ban ngày không có biện pháp trông coi cửa hàng, loại kinh doanh này giao cho người ngoài cũng không quá yên tâm.”
“Hai chiến hữu của anh kết hôn chưa?”

“Vương Nhị Toàn hai năm trước kết hôn, vợ cậu ấy là người lớn lên bên cậu ấy từ nhỏ, năm kia khi anh làm nhiệm vụ đến thăm cậu ấy một lần.

Cô gái kia không tệ, đối xử với cậu ấy cũng tốt, nhưng mà cha mẹ cô gái ấy chướng mắt Vương Nhị Toàn, chê cậu ấy tàn tật. Hiện giờ vợ cậu ấy vì cậu ấy, đã không lui tới với nhà mẹ đẻ.

Cha mẹ Trương Thắng không còn nữa, hai anh trai cũng chia nhà với cậu ấy, hiện giờ cậu ấy sống một mình.”
Lục Tiếu Đường do dự một lát, hỏi: “Tiểu Ninh, cửa hàng quần áo của em chuẩn bị tuyển nam hay nữ? Có yêu cầu gì không?”

Từ Ninh kinh ngạc nhìn anh: “Sao thế? Anh có người thích hợp à?”

Cô nghĩ một lát lại nói: “Cuối năm em chuẩn bị bán quần áo nam, nam nữ đều được, bán đồ nữ thì nhất định phải nữ đồng chí mới được.”

“Trước đây anh ở quân khu Nam Thị có hai anh em, bọn họ cùng làm nhiệm vụ với anh bị thương, một người mất một chân, một người mất một tay, em cảm thấy hai bọn họ bán quần áo nam thích hợp không?”
“Được, tôi đồng ý với cậu, bây giờ tôi đi tìm cậu cả tôi, đợi nói với bên đó xong tôi sẽ đi tìm anh.”

Sau khi nói xong thì cầm lấy chìa khóa đi gọi Hoắc Chấn Đình, hai bọn họ lái xe của cha Hoắc Chấn Đình tới, hiện giờ phải cùng trở về mới được.

Hoắc Chấn Đình đang bàn chuyện đầu cơ với Tống Minh Viễn Minh Vũ, thấy hiện giờ anh ta muốn đi, dáng vẻ rất sốt ruột cho rằng anh ta có việc gì gấp, nên nói với anh ta:

“Anh lái xe trở về trước đi, lát nữa tôi ngồi xe đạp của Minh Vũ về.”


Từ Ninh nghĩ một ℓát nói:

“Vậy để bọn họ đến đây đi, Vương Nhị Toàn và vợ cậu ấy có thể bán trang phục nữ, bên trang phục nam thì tìm hai người, để Trương Thắng trông cho.”

“Vợ à, sẽ không khiến em khó xử đúng không?”

“Có gì khó xử, có bọn họ ở đó trông coi, không phải đáng tin hơn người ngoài ư, như vậy em có thể an tâm đi học.”







Bình Luận (0)
Comment