Chương 560: Em Vĩnh Viễn Là Lính Của Anh
Chương 560: Em Vĩnh Viễn Là Lính Của Anh
Buổi tối khi ăn cơm Lục Tiếu Đường trở về, Trương Thắng nhìn thấy anh thì kích động đến mức đôi mắt đỏ ℓên, chống quải trượng hành ℓễ quân đội với anh.
Lục Tiếu Đường cũng rất vui, dùng sức vỗ bả vai anh ta nói: “Được rồi, tới thì tốt.”
Từ Ninh biết bọn họ đã ℓâu không gặp mặt, chắc chắn có nhiều ℓời muốn nói, ℓàm môt bàn đồ ăn cầm hai chai rượu ra, bà Vương ℓại cho bọn họ một đĩa ℓạc nhắm rượu.
“Trên tờ giấy này viết ai bán được bao nhiêu chiếc, nộp về bao nhiêu tiền, con kiểm tra xem đúng không?”
Ai da, đã bán nhiều như vậy, Tiểu Mạc vẫn là quán quân tiêu thụ, không nghĩ tới Lý Na cũng bán được không ít.
Cho dù là Kiến Dân, Đại Lâm và Phạm Tư Triết, mỗi ngày cũng lấy mấy chục chiếc, tính như vậy mỗi ngày ba người có 5-60 tệ vào túi.
Ba đứa nghỉ hè không về, mỗi ngày tới bên này lấy quần áo bán.
Từ An bảo bọn họ ở đây, mỗi ngày có thể tiết kiệm được thời gian.Trước đây ở thôn Du Thụ, thím Đại Xuyên và trưởng thôn đối xử tốt với nhà bọn họ như vậy, hiện giờ có cơ hội này chắc chắn phải báo đáp bọn họ.
Ăn cơm tối xong Lục Tiếu Đường thấy Trương Thắng vẫn còn có tinh thần khá tốt, thì cùng Từ Ninh nói chuyện xưởng quần áo cho anh ta.
Khi Trương Thắng tới đã do dự rất lâu, cho rằng doanh trưởng là thấy anh ta tàn thật, muốn chăm sóc anh ta.
Anh ta vốn định không tới, vẫn là mấy ngày hôm trước nhận được điện báo của doanh trưởng gửi qua, nói có nhiệm vụ muốn anh ta chấp hành.Ba bọn họ ngượng ngùng, mỗi ngày đạp xe trở về, sáng sớm hôm sau lại qua đây.
Mấy đứa nhóc này rất có bản lĩnh, lần sau khi bọn họ tới lấy quần áo, phải hỏi xem bọn họ tiết kiệm được bao nhiêu tiền.
Nếu có mấy ngàn thì bảo bọn họ mua nhà trước, mua nhà nhỏ một chút hẻo lánh chút cũng được.
Hiện giờ giữ tiền trong tay cũng không có tác dụng gì, tuy có thể gửi ngân hàng được ít lãi, nhưng đâu có lời bằng mua nhà.Từ Ninh cười nói: “Mẹ, mẹ đã tính toán cẩn thận con còn xem lại làm gì?”
Mẹ Từ đưa tờ giấy cho cô, cười nói:
“Con vẫn nên xem đi, bọn họ bán được bao nhiêu sau này khi con nhập hàng trong lòng cũng có tính toán.”
Đúng là như vậy, sắp đổi mùa, váy không thể nhập nhiều như vậy, trang phục mùa thu đã vận chuyển tới từ mấy ngày trước, nhưng mà hiện giờ bán thì hơi sớm.Anh ta mới thu dọn đồ tới Bắc Kinh, không nghĩ tới thật sự có chuyện sắp xếp cho anh ta đi làm, anh ta ngồi nghiêm chỉnh đợi doanh trưởng giao nhiệm vụ.
Từ Ninh thấy anh ta nghiêm túc như vậy, cười nói:
“Trương Thắng, lần này không phải doanh trưởng của các cậu bảo cậu đi làm nhiệm vụ, là tôi có việc muốn nhờ cậu giúp đỡ.
Tôi kết phường mở một xưởng quần áo với người ta ở tỉnh Quảng, tôi còn phải đi học, trong nhà không có người thích hợp đi quản lý.Doanh trưởng của các cậu đề cử cậu với tôi, tôi muốn mời cậu đến bên tỉnh Quảng trông giúp tôi, không biết cậu có tiện không?”
Trương Thắng im lặng một lát, cười khổ nói:
“Chị dâu, em biết chị và doanh trưởng chiếu cố em mới nói như vậy, em như bây giờ có thể giúp đỡ hai người cái gì?”
Lục Tiếu Đường nghiêm túc nhìn anh ta một cái nói:“Trương Thắng, cậu mới xuất ngũ bao lâu? Hiện giờ đã bắt đầu tự sa ngã sao?
Không phải chỉ không có nửa chân ư, có gì đáng ngại, chẳng lẽ như vậy đã đánh sập cậu rồi sao?
Nếu cậu còn có loại suy nghĩ này, sau này đừng nói là thuộc hạ của tôi, Lục Tiếu Đường tôi sẽ cảm thấy mất mặt.”
Trương Thắng đỏ mắt, lớn tiếng nói:
“Doanh trưởng, không có gì có thể đánh sập em, em cũng không tự sa ngã, em vĩnh viễn ℓà ℓính của anh.”
Lục Tiếu Đường thấy anh ta có tinh thần như vậy, nghĩ thầm, tên nhóc thối, bảo cậu nói chuyện tử tế cậu không nghe, cứ thích rống cậu một trận mới trong ℓòng thoải mái.