Chương 58: Chuyện Cũ Của Ông Thất
Chương 58: Chuyện Cũ Của Ông Thất
Đầu bếp nữ nhận ra ông ta, hỏi: “Muộn như vậy sao anh không đi ngủ đi, chạy tới phòng bếp ℓàm gì?”
Ông Thất nuốt nướcr bọt nhìn thịt trong nồi, đầu bếp nữ biết ông ta đói bụng, ℓấy một cái bát múc miếng thịt đầu heo to cho ông ta.
Đặt trên thới cắt ra, đựng vào trong bát, ℓại múc ít canh bưng đến bàn, nói với ông ta:
Lão gia trong phủ định đến phía nam, phân phát người trong phủ.
Hai người bàn bạc thuê một cửa hàng ở huyện thành, phía trước bàn đồ ăn kho, phía sau làm chỗ ở.
Tuy thế đạo không yên ổn, nhưng tay nghề của đầu bếp nữ tốt, việc kinh doanh không có gì đáng ngại.
Một năm sau khi hai người thành thân, đầu bếp nữ mang thai, ông Thất không để bà ấy ở phía trước, bảo bà ấy nấu đồ ăn xong ông ta ở phía trước bán.Hiện giờ mới thu hoạch vụ thu xong, lương thực đều đặt trong kho lúa của thôn, nếu đám thổ phỉ này cướp đi lương thực, vậy thì toàn bộ thôn dân đều không còn đường sống.
Cho nên ông ta lập tức thu dọn đồ, dẫn theo đầu bếp nữ suốt đêm tới thôn Du Thụ.
Hai người đi đường nhỏ, đi vòng quanh núi Đại Thanh là đến thôn Du Thụ.Ông Thất ổn định tinh thần cười tiễn bọn họ, lập tức trở về sân sau nói chuyện vừa rồi cho đầu bếp nữ.
Người của thôn Du Thụ có ân với ông ta, ông ta không thể không quản, ông ta muốn suốt đêm trở về báo tin.
Nhưng nghĩ tới ánh mắt của thủ lĩnh kia nhìn ông ta, ông ta lại lo lắng đầu bếp nữ ở đây một mình.Đầu bếp nữ nấp trên sườn núi nhỏ ở núi Đại Thanh, nhìn ông Thất chạy đi xa, lại nhìn hai người theo đuôi bọn họ đã chạy tới.
Lập tức làm bộ như kinh hãi chạy lên núi, hai người phát hiện nhanh chóng đuổi theo, cứ thế đầu bếp nữ rẽ đông rẽ tây dụ hai người lên núi.
Đợi ông Thất chạy đến thôn Du Thụ mới cảm thấy không thích hợp, lập tức gõ cửa một hộ gia đình bảo anh ta đi tìm trưởng thôn, nói chuyện thổ phỉ sắp tới cướp lương thực, sau đó xoay người chạy về con đường cũ.Lúc ấy hai người nóng lòng về thôn báo tin, không phát hiện phía sau có người đi theo, đợi tới khi hai người phát hiện bọn họ đã sắp đến núi Đại Thanh.
Ông Thất bảo đầu bếp nữ trốn ở núi Đại Thanh, một mình ông ta đến thôn Du Thụ.
Ông ta chạy trốn nhanh, có thể báo tin sớm một chút, đầu bếp nữ biết ông ta là muốn dụ người rời đi, nên gật đầu đồng ý.Cứ thế qua mấy tháng, vào một buổi tối có năm sáu người đàn ông thô kệch đi tới.
Một người uống say khướt vô tình nói ra tối ngày mai bọn họ sẽ đến thôn Du Thụ cướp đoạt lương thực.
Bị người đàn ông dẫn đầu trừng một cái, sau đó mấy người tính tiền rời đi, lúc gần đi người thủ lĩnh kia liếc mắt nhìn ông Thất một cái.Nhà của đầu bếp nữ không phải ở đây, quê nhà chỉ có một anh trai đã thành thân nhiều năm, lúc trước là chị dâu muốn bán bà ấy, bà ấy mới chạy đến đây.
Mấy năm qua hai người ở trong phủ vẫn luôn sống nương tựa lẫn nhau, đã sớm có hảo cảm, cứ thế mà thành hôn.
Hai người ở trong phủ cũng tích cóp được chút tiền, đặc biệt là đầu bếp nữ, làm đồ ăn ngon, đám lão gia phu nhân thường khen thưởng.
Đợi chạy theo con đường cũ ℓên núi, đầu bếp nữ đã không cẩn thận ngã xuống vách núi.
Cha Từ và cha Lục nghe xong đều im ℓặng không nói chuyện, ông Thất ℓại uống một ngụm rượu, nói:
“Nhóc Từ ℓà đứa bé ngoan có bản ℓĩnh.”