Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 599 - Chương 599: Việc Kinh Doanh Ở Dương Thành Bùng Nổ

Chương 599: Việc Kinh Doanh Ở Dương Thành Bùng Nổ
Chương 599: Việc Kinh Doanh Ở Dương Thành Bùng Nổ
canvasb2b5990.pngĐại Lâm và Kiếtn Dân kịp phản ứng, vội vàng gật đầu đảm bảo, tuyệt đối mang tiền và đồ còn nguyên về thôn, cho dù bọn họ ℓạc, cũng không có khả năng đánh mất mấy thứ này.

Từ Ninh cười nói: “Đâur nghiêm trọng như các em nói, mấy thứ này đều ℓà vật ngoài thân, an toàn của các em mới ℓà quan trọng nhất.”

Tiểu Mạc nắm tay Đại Lâm và Kiến Dân dặn dò:

“Anh Đại Lâm, anh Kiến Dân, trong hai túi ℓà điểm tâm và vịt quay cho mấy ông bạn già của ông Thất, còn có bà Thái Hoa, bà Tam, mấy bà trong thôn.

Em đã chia xong cho bọn họ, trên túi nhỏ bên trong cũng viết tên, trong mỗi túi còn có 10 tệ, đây ℓà em hiếu kính bọn họ, túi này các anh ở trên xe chú ý một chút.

Đại Lâm và Kiến Dân vội vàng ℓàm ký hiệu cho túi.

Tiểu Mạc ℓại chỉ một túi khác nói:

“Chị, sáng sớm hôm nay em đi mua, mua 12 con, chính là mua ở quán lần trước chị và anh rể dẫn Ngưu Bì Đường đi ăn.

Anh Hàn Thụy quen ông chủ ở đó, lần trước khi anh ấy tới em bảo anh ấy đặt giúp.

Vịt quay nhà đó ăn thật ngon, ngửi mùi thơm thôi, em đã thèm muốn ăn một con, nhưng mà em không nỡ, sợ mang về không đủ chia.”

“Nhưng hiện giờ em cho vào túi không sợ hỏng à?”
Trong khoảng thời gian này đến Dương Thành mua quần áo bán sỉ rất nhiều, có đôi khi một ngày bán được một hai ngàn chiếc, kinh doanh rất tốt, gần đây cũng mở mấy cửa hàng bán sỉ đồ.

Hiện giờ trong xưởng quần áo có chút không cung ứng nổi, Tả Thiên Minh và Trương Thắng bàn bạc lại bảo lão Cố kiếm trăm máy may, chuẩn bị mở rộng sản xuất.

Điều ai qua đây?


Đợi mẹ cô đi ra ngoài, cô vuốt mái tóc mềm mại của con gái.

Đúng thế, tiền kiếm không hết, nhưng đứa bé càng cần cha mẹ làm bạn.

Sau này phải đặt nhiều tâm tư lên người ba đứa bé, hai tháng nay bận rộn chuyện trong xưởng, còn tìm nguồn cung cấp, còn có chuyện cửa hàng quần áo và cửa hàng điểm tâm, đúng là bỏ bê ba đứa nhỏ còn có Lục Tiếu Đường.

Hiện giờ trong xưởng và cửa hàng đã đi vào quỹ đạo, cô vốn định nhân thời gian nghỉ đến tỉnh Quảng một chuyến, hiện giờ xem ra thôi đi.
Tiểu Mạc xua tay nói: “Ông Thất nói sẽ không hỏng, đặt túi ở trong sân, cả đêm sẽ đông lạnh, có thể để được rất lâu.”

Từ An nhìn đồng hồ một lát, đã 9 giờ rồi, ngày mai còn phải đi bày quán nên nói với mấy người:

“Nghỉ ngơi sớm một chút đi, sắp ăn tết, việc kinh doanh vào hai ngày này tốt, ngày mai chúng ta đi bày quán sớm một chút.”

Ngưu Bì Đường chơi với Hiên Hiên trong phòng mợ, thấy mẹ mãi không trở về thì biết bọn họ nói chuyện chính, cũng không đi quấy rầy, bảo bà ngoại dẫn bọn họ đi rửa mặt, bọn họ muốn ngủ.
Từ Ninh trở lại phòng thấy Đường Đường đã ngủ, mẹ Từ ở đó nhìn cô bé.

“Mẹ, không còn sớm nữa mẹ mau đi ngủ đi ạ!”

“Được rồi, con cũng đi ngủ sớm đi, đừng quá liều mạng, tiền đủ dùng là được. Ngưu Bì Đường còn nhỏ, sau này ở nhà với mấy đứa nhiều hơn đi.”

“Con biết rồi, mẹ.”
“Trong túi này là ít điểm tâm, bên trong cũng đã phân chia xong, đều viết tên, là cho mấy người có quan hệ tốt với em trong thôn.

Trong ba túi này là đồ dùng học tập và ít truyện tranh, là em cho mấy anh em, nhưng mà bọn họ không dùng hết thì cho mấy đứa bé trong thôn đi.”

Đại Lâm và Kiến Dân thận trọng gật đầu nói: “Tiểu Mạc, bọn anh biết rồi, chắc chắn sẽ giao mấy thứ này tới tay bọn họ.”

Từ Ninh kinh ngạc hỏi: “Tiểu Mạc, em mua vịt quay khi nào thế, sao bây giờ đã cho vào trong túi?”
Kỳ nghỉ này ở nhà với mấy đứa bé, đợi nghỉ hè sang năm lại qua, dẫn theo Ngưu Bì Đường đi cùng, để bọn họ gặp La Vĩnh Huy và Chu Lâm Lâm.

Hai ngày trước Trương Thắng gọi điện thoại tới, nói cửa hàng bán sỉ quần áo bên đó đã mở.

Anh ta và Khương Thiết Đản đã tuyển hai nhân viên nữ người bản địa bán quần áo giúp.

Khương Thiết Đản ở trong tiệm quản tiền, anh ta ở trong xưởng nhìn chằm chằm, hiện giờ hai người không lo liệu được nhiều việc, bảo Từ Ninh lại phái hai người qua, bọn họ chuẩn bị lại mở một cửa hàng bán sỉ quần áo.





Bình Luận (0)
Comment