Chương 614: Lựa Chọn Chính Xác
Chương 614: Lựa Chọn Chính Xác
Lại nói với Tống Giai Giai:
“Chị Tống, buổi tối cùng nhau ăn bữa cơm đi, sau này mọi người ℓàm việc với nhau, nhân cơ hội hôm nay ℓàm quen một chút.”
Tống Giai Giai vội gật đầu nói: “Được, cảm ơn ông chủ.”
Những ℓời này của anh ta ℓà thật, Tiểu An ít tuổi như vậy ℓại trầm ổn như thế, đúng ℓà khó có được.
“Không phải xưởng quần áo của anh Tả và chị em sắp mở rộng quy mô sao, đến lúc đó quần áo làm ra, cửa hàng quần áo của chị em sẽ không tiêu thụ hết.
Không bằng cửa hàng của các anh cũng mở thành cửa hàng bán sỉ quần áo, đến lúc đó tìm hai người thân thiết tới đây trông coi, hàng lấy trong xưởng, còn kiếm được nhiều tiền hơn mở cửa hàng quần áo ở Bắc Kinh.”
Hai người nghe xong đều động lòng, hiện giờ người ở khắp nơi cả nước đều tới Dương Thành lấy hàng.
Mỗi ngày có không biết bao nhiêu trang phục từ nơi này ra ngoài, Bắc Kinh rộng cỡ nào, thị trường đâu thể so được với Dương Thành?Minh Vũ hâm mộ nói:
“Chị dâu đúng là lợi hại, cách hai chúng ta tới lần trước chỉ mới nửa năm ngắn ngủi, xưởng quần áo này đã có quy mô lớn như thế.”
Tống Minh Viễn gật đầu tán thành, đúng là không phục không được, bọn họ tới Dương Thành một chuyến mua một ngôi nhà, mang theo ít đồng hồ về.
Tiểu Ninh người ta tới một chuyến, mở xưởng quần áo, còn mua mấy căn nhà, còn mang về nhiều đồng hồ xa hoa, xe đạp, máy may, cùng các loại vật phẩm bán chạy, đúng là kiếm lời đầy bốn chậu.Từ An biết sau này hai bọn họ sẽ kinh doanh, nên đưa ra chủ ý cho bọn họ:
“Anh rể, anh Minh Vũ, không phải lần trước các anh tới cũng mua cửa hàng sao? Nhìn xưởng quần áo và cửa hàng quần áo của chị em kinh doanh tốt như vậy, các anh không có ý nghĩ gì sao?”
Đôi mắt Minh Vũ sáng lên, cười hỏi: “Tiểu An, ý của em là…”
Từ An nhỏ giọng nói:…
Từ An và Minh Vũ, Tống Minh Viễn đến đơn vị của La Vĩnh Huy trước, nghe nói anh ta xin nghỉ, ba người lại mang theo quà đến La gia.
Bà La ở nhà một mình, nói với bọn họ La Vĩnh Huy đưa Chu Lâm Lâm về huyện An, phải hai ngày nữa mới trở về, bọn họ để quà lại rồi đến xưởng quần áo.
Tả Thiên Minh và Trương Thắng đang nói chuyện mở rộng sản xuất, nhìn thấy bọn họ tới thì vội vàng đứng dậy nghênh đón.“Tiếu Đường và Tiểu Ninh có lòng rồi, lần nào ai tới cũng nhờ mang đồ cho anh. Tiểu An, thay anh cảm ơn chị gái và anh rể em nhé.”
“Anh Tả, những lời này của anh khách sáo quá rồi, chị gái và anh rể em cách khá xa, xưởng bên này là anh nhọc lòng, hai bọn họ không biết nên cảm ơn anh thế nào, chút đồ này tính là gì.”
Mấy người nói khách sáo mấy câu, Tả Thiên Minh và Trương Thắng còn phải bàn công việc, Từ An không hiểu tình hình trong xưởng lắm nên không tiện xen mồm, đi cùng Tống Minh Viễn và Minh Vũ xem phân xưởng, đợi bọn họ tan làm thì cùng đi ăn cơm.
Xưởng quần áo không tính là rộng, có bảy tám chục công nhân, một phân xưởng khác mới xây xong đặt mấy chục máy may, có lẽ mới mua trở về chuẩn bị mở rộng kinh doanh.Tả Thiên Minh hỏi: “Tiểu Ninh và Tiếu Đường không tới sao?”
“Anh Tả, khoảng thời gian này chị em và anh rể tương đối bận, không đi được, nên bảo mấy anh em bọn em tới đây xem.”
Sau khi nói xong thì lấy hai cái túi ra: “Đây là đặc sản Bắc Kinh của bọn em, là chị và anh rể nhờ gửi cho anh và anh Trương Thắng.”
Hai người vội vàng nhận lấy, Tả Thiên Minh khách sáo nói:
Dù sao cửa hàng cũng có sẵn, không phân một ℓy canh thì đúng ℓà không cam ℓòng.
“Anh rể, cửa hàng của hai ta nhỏ, không cần nhiều người như vậy, để chị cả và anh rể cả giúp anh, chị hai và anh rể hai trông cửa hàng giúp em, như vậy được không?”