Chương 616: Noi Theo Từ Ninh
Chương 616: Noi Theo Từ Ninh
“Tiểu An, Tiểu Mạc, mỗi tháng bọn anh ℓấy nhiều tiền như vậy đều đã rất băn khoăn.
Nếu chị dâu và doanh trưởng ℓại mua nhà cho bọn anh, bọn anh tuyệt đối không nhận, các em chuyển ℓời với chị dâu và doanh trưởng, tâm ý của bọn họ bọn anh nhận.
Bọn anh biết ℓà doanh trưởng và chị dâu chiếu cố bọn anh, nhưng chuyện nhà ở ℓớn như vậy, bọn anh không thể nhận. Nếu bọn họ cố chấp muốn cho, vậy thì bọn anh chỉ có thể về quê.”
Từ An nghĩ một ℓát nói:
Trương Thắng và Khưu Tiểu Ngư ngồi ở đó nghĩ một lát, mới nói:
“Trong tay bọn anh còn ít tiền, chị dâu lại cho nhiều tiền thưởng như vậy, mua một ngôi nhà cũng không thiếu nhiều.
Lát nữa anh sẽ đưa tiền cho hai em, nếu không đủ thì dư lại coi như bọn anh vay chị dâu, đến lúc đó trừ vào tiền lương.”
Từ An Tiểu Mạc thấy hai bọn họ kiên trì như vậy, chỉ có thể đồng ý trước, đợi trở về lại nói với chị và anh rể, để bọn họ quyết định.“Hai anh trai, không dối gạt các anh, lần này hai anh em bọn em tới đây là mang theo nhiệm vụ.
Một là dẫn đám Trụ Tử tới đây, hai là mua nhà cho các anh, chị và anh rể em đã coi các anh thành người thân, cho nên các anh thật sự đừng khách sáo như vậy, sau này đi theo bọn họ chăm chỉ làm việc là được.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau này các anh chắc chắn sẽ ở Dương Thành.
Cho dù là thành gia hay ở riêng, có nhà của mình sẽ tiện hơn một chút.”“Minh Vũ, cậu cảm thấy trong xưởng và cửa hàng quần áo của Tiểu Ninh quản lý theo hình thức thế nào?”
“Chuyện này còn cần nói sao? Trong xưởng của chị dâu là quản lý quân sự hóa, trong tiệm cũng dùng quân nhân xuất ngũ, quân nhân nhiều quy củ nhiều!”
Tống Minh Viễn hỏi: “Cậu cảm thấy chúng ta cũng bảo Tiếu Đường giúp tìm mấy quân nhân xuất ngũ trông cửa hàng thì thế nào?”
Minh Vũ nghe xong đôi mắt sáng lên, đúng rồi, sao anh ta không nhớ tới?Trưởng bối trong nhà đã chuẩn bị đồ cho đám Kiến Dân và Đại Lâm mang về, hạt thông, hạt phỉ, nấm, mộc nhĩ và các loại rau khô, thím Đại Xuyên làm tương, còn làm giày cho Ngưu Bì Đường.
Vợ trưởng thôn càng khoa trương hơn, lấy một vò tương ớt nhà làm ra, một túi bột mì to, ít nhất phải ba bốn chục cân, còn có các loại hàng khô.
Người trong thôn cũng biết bọn họ sắp về Bắc Kinh, đều cầm đặc sản tới.
Đại Vượng, Tam Đản, mỗi người đều mang một túi không nhỏ tới, bên trong đều là hạt thông và hạt phỉ, còn có nấm bọn họ hái trên núi.Đám Tống Minh Viễn đưa Tả Thiên Minh đến nhà thì trở về.
Tống Minh Viễn và Minh Vũ trở lại trong phòng thì bắt đầu bàn bạc, ngày mai thu dọn cửa hàng, mở cửa hàng bán sỉ quần áo.
“Anh rể, trang phục bán sỉ không giống với cửa hàng quần áo chúng ta mở ở Bắc Kinh, tài chính lưu động lớn, anh nói xem chúng ta có cần mời hai người đàn ông vạm vỡ đáng tin cậy hỗ trợ trông tiệm không.”
Tống Minh Viễn ngồi đó không nói chuyện, ngón tay nhẹ nhàng gõ trên bàn, một lát sau mới nói:Lần trước còn nghe Hoắc Chấn Đình nói, muốn giới thiệu mấy anh em đến nhà xưởng của chị dâu đi làm.
Chuyện này không cần làm phiền chị dâu, anh ta đi gọi mấy người đó tới đây, bảo bọn họ tới tỉnh Quảng giúp trông cửa hàng.
…
Năm 1979, Từ Ninh là sau tết nhận được thư Kiến Hoa gửi, cô hơi kinh ngạc.Dựa theo thời gian gửi thư, có lẽ là đám Kiến Dân mới về đến nhà Kiến Hoa đã viết thư, chẳng lẽ là xảy ra chuyện gì sao?
Cô mở thư ra đọc, phía trên là Kiến Hoa và Đại Oa hỏi, có thể tới Bắc Kinh bán quần áo hay không?
Cô lập tức phát điện báo trở về, phía trên viết hai chữ “hoan nghênh”.
Kiến Hoa nhận được điện báo vui sướng muốn chết, lập tức cùng Đại Oa đến trong xưởng tìm chủ nhiệm phân xưởng, chuẩn bị để thân thích tới thay ca.