Chương 750: Không Suy Nghĩ Chu Toàn
Chương 750: Không Suy Nghĩ Chu Toàn
“Chị, ℓà có chuyện thế này, chị Nghênh Xuân nhà thím Cúc Hoa năm trước ℓy hôn, chị ấy kết hôn 5 năm chỉ sinh một bé gái, nhà chồng chị ấy ghét bỏ chị ấy không thể sinh con trai, thường xuyên để chồng chị ấy đánh chị ấy.
Không chỉ đánh chị ấy, ngay cả con gái chị ấy sinh cũng thường xuyên bị đánh, còn không được ăn cơm no.
Chị ấy sợ thím Cúc Hoa ℓo ℓắng, vẫn ℓuôn không dám nói cho trong nhà.
“Chị Nghênh Xuân ℓy hôn với chồng xong, thì mang theo cả con gái, người trong nhà không ai ghét bỏ mẹ con bọn họ, đều đối xử rất tốt với bọn họ.
Từ Ninh khẽ thở dài, hai em trai này của cô nghĩ quá đơn giản, nếu là xưởng tư nhân, dẫn đứa bé đi làm cũng không có gì, chỉ cần không chậm trễ công việc của xưởng là được.
Nhưng sau này xưởng của cô phải quản lý quân sự hóa, nếu có đứa bé mỗi ngày đi theo tới phân xưởng, như vậy rất bất lợi trong quản lý.
Sau này mọi người đều học theo, dẫn theo đứa bé đi làm vậy cô đồng ý hay không đồng ý?Nhưng không tròn 2 năm cũng có thể tới, chẳng qua phải tự mình trả tiền.
Nếu làm tốt, tiền lương của cửa hàng quần áo đủ cho hai mẹ con bọn họ tiêu, còn dư thừa.
Tiểu Mạc và Tiểu An biết lời chị nói có đạo lý, là bọn họ thấy chị Nghênh Xuân đáng thương nên tự chủ trương đồng ý, hiện giờ nghĩ lại có chút không ổn.Nhưng em trai chị ấy sắp phải xem mắt, trong nhà còn có chị chồng dẫn theo con nhỏ ở nhà, nói tóm lại là không dễ nghe.
Chị Nghênh Xuân biết trong xưởng của chị tuyển công nhân, nên đến nhà hỏi em và anh hai, có thể để chị ấy đi làm hay không.
Nói không cần tiền lương, bao ăn ở của hai mẹ con là được. Còn nói chị ấy biết dùng máy may, cũng biết làm quần áo, công việc gì cũng có thể làm.”Tiểu Mạc áy náy nói:
“Chị, nếu chị thấy khó, thì đợi chị Nghênh Xuân tới Bắc Kinh ở nhà em trước, em dẫn chị ấy đi bán quần áo, để con gái chị ấy đi học ở nhà trẻ của xưởng đồ hộp, để chị ấy tự mình xử lý, chị xem như vậy được không?”
Từ Ninh cười an ủi cậu ta:Nếu đồng ý, phân xưởng kia sẽ thành công viên trò chơi của đứa bé, nếu không đồng ý, công nhân khác sẽ hỏi vì sao thiên vị đồng nghiệp khác?
Cô nghĩ một lát nói:
“Tiểu An, Tiểu Mạc, chị biết các em muốn giúp chị Nghênh Xuân, nhưng quản lý bên huyện An rất nghiêm, không thích hợp mang theo con nhỏ.Nói tới đây, giọng nói của Tiểu Mạc nhỏ hơn, nhìn chị gái thấy cô không giống tức giận, lại cười hì hì:
“Chị, em và anh hai đều cảm thấy chị Nghênh Xuân không tệ, nên đồng ý thay chị.
Tuy chị ấy dẫn theo con nhỏ, nhưng đứa bé kia đã hơn ba tuổi, rất hiểu chuyện, cũng không khóc không nháo, ở nhà còn có thể giúp đỡ làm việc.”Em viết lá thư cho chị Nghênh Xuân, hỏi chị ấy xem có muốn đến Bắc Kinh không? Tháng sau chị chuẩn bị mở hai cửa hàng quần áo, đến lúc đó cửa hàng mới còn phải tuyển thêm mấy người.
Con chị ấy đã hơn 3 tuổi, đến lúc đó có thể đi nhà trẻ của xưởng đồ hộp với Tiểu Nha.”
Tuy trong xưởng quy định là phải làm tròn hai năm, con của công nhân trong xưởng đồ hộp mới miễn phí đi nhà trẻ.
“Tiểu Mạc, chị không thấy khó, để chị ấy đi ℓàm ở cửa hàng quần áo đi.
Tiểu Mạc ngượng ngùng nói: “Chị, rất xin ℓỗi, sau này trước khi em ℓàm quyết định gì đó sẽ suy nghĩ.”