Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 752 - Chương 752: Anh Cho Rằng Vẫn Còn Như Khi Nhỏ À

Chương 752: Anh Cho Rằng Vẫn Còn Như Khi Nhỏ À
Chương 752: Anh Cho Rằng Vẫn Còn Như Khi Nhỏ À
canvasb2b7520.pngKhi sắp ăn cơm tối, Lý Na trở về.

Không biết Bùi Dũng Tuấn ℓàm sao, đến bây giờ còn chưa thấy bóng dáng, Tiểu Mạc dẫn theo Ngưu Bì Đường đợi cậu ta ở cửa.

Mấy người đợi khoảng mười phút, Bùi Dũng Tuấn và mấy đứa nhóc choai choai mới trở về.

canvasb2b7521.png“Cậu Đại Đinh, đương nhiên ℓà có mà! Các cậu đợi ở đây một ℓát, cháu về phòng ℓấy cho các cậu.”

Bì Bì cười “ha ha” hai tiếng, lại sửa nói thành giọng Bắc Kinh.

Ăn cơm tối xong, bà ngoại Lâm và mợ Lâm lại lấy trang sức ra cho Lý Na.

Ông ngoại Lâm và cậu Lâm cũng cho Bùi Dũng Tuấn một bao lì xì.

Bùi Dũng Tuấn từ chối không nhận, vẫn là mẹ Từ bảo cậu ta nhận lấy, cậu ta mới ngượng ngùng nhận lấy, nói:
“Cậu, các cậu có biết đồ ăn bên đó ăn rất ngon hay không…”

Mấy người nhìn đứa bé này uốn lưỡi nói như tiếng chim, nghe thấy nhưng không hiểu gì, Đại Đinh hỏi Tiểu Mạc:

“Anh Mạc, Bì Bì nói gì thế?”

Tiểu Mạc trừng Bì Bì một cái, nói: “Duỗi thẳng đầu lưỡi của các cháu ra nói lại lần nữa.”
“Lão gia, lão phu nhân, đại thiếu gia, cuối cùng mọi người cũng đã trở về.”

Bà ngoại Lâm và ông ngoại Lâm nghe mẹ Từ nói, mấy năm nay Lâm Hoa giữ nhà và tài sản cho bà ấy, vội vàng đỡ ông ta dậy nói:

“Đứa nhỏ này sao cháu còn giống như trước đây như vậy, động một tí là quỳ xuống. Mau đứng dậy, sau này chúng ta không thịnh hành hành động như xưa nữa.”

Lâm Hoa lau nước mắt, vui sướng nói: “Lão gia, ngài và phu nhân còn có đại thiếu gia vẫn khỏe chứ?”
Sau khi nói xong thì chạy về nhà lấy đồ ăn cho mấy cậu.



Ngưu Ngưu và Bì Bì nắm tay Bùi Dũng Tuấn, vui sướng nói bọn họ ở tỉnh Quảng chơi vui cỡ nào, ăn món gì ngon.

Hai đứa bé còn khoe khoang nói tiếng tỉnh Quảng với mấy cậu, Bì Bì uốn lưỡi nói:
“Cảm ơn ông ngoại, cảm ơn cậu.”

Người Lâm gia ban ngày đã nghỉ ngơi đủ, ăn cơm tối xong Từ Dương và Tiểu An dẫn bọn họ đi dạo gần đây.

Cả nhà mới đi tới cửa, thì gặp Lâm Hoa mồ hôi đầy đầu, có lẽ là ông ta chạy vội tới.

Nhìn thấy bà ngoại Lâm, ông ngoại Lâm, còn có cậu Lâm, thì kích động quỳ trên đất kêu lên:
Ông ngoại Lâm nói: “Đều rất tốt, chú nghe Mạn Mạn nói cháu kết hôn, sao không dẫn vợ con tới đây.”

Lâm Hoa vội nói:

“Bẩm lão gia, vợ con cháu không ở nhà, ngày mai cháu dẫn bọn họ tới đây thỉnh an ngài và phu nhân, còn có đại thiếu gia.”

Bà ngoại Lâm cười ha ha nói: “Thỉnh an cái gì, ngày mai dẫn vợ và con gái cháu tới đây trò chuyện.”


Ông ta vui sướng nói: “Dạ, ℓão phu nhân.”

canvasb2b7522.pngKhi còn nhỏ còn từng đào tổ chim cùng nhau, hiện giờ đứng trước mặt ông ta đều không quen biết.

Đại Hải khụ một tiếng, Lâm Hoa nhìn về phía ông ta đánh giá một ℓát, bất ngờ mở to mắt hỏi:

“Đại Hải, sao bây giờ em già như vậy?”

canvasb2b7523.pngÔng ngoại Lâm cười cắt ngang bọn họ: “Được rồi, đừng đứng ở cửa, chúng ta đi ra ngoài đi dạo đi.”

“Lão gia, để cháu đỡ ngài.”

Cả nhà vừa nói vừa cười đến công viên gần đây.

Lục Tiếu Đường và Từ Ninh dẫn Ngưu Bì Đường trở ℓại đại viện, sáng sớm nói với cha Lục mẹ Lục tối hôm nay sẽ về nhà ngủ, nếu hai người không thấy bọn họ sẽ ℓo ℓắng.







Bình Luận (0)
Comment