Chương 762: Đẩy Mạnh Tiêu Thụ Quần Áo
Chương 762: Đẩy Mạnh Tiêu Thụ Quần Áo
Hạ Hành nói với Lâm Diệu: “Lâm tiểu thư, ngại quá, tôi phải đi trước một bước, có cơ hội ℓại mời cô ăn cơm.”
Tuy Lâm Diệu hơi thất vọng nhưng vẫn tươi cười nói:
“Hạ tiên sinh, cảm ơn anh hôm nay đã chiêu đãi, nếu anh rảnh có thể tới đây tìm tôi, tôi dẫn anh đi nếm thử món ăn ở Bắc Kinh.”
Từ Ninh ra khỏi bưu cục thì đi thẳng tới chỗ Tiểu Mạc bày quán.
Vì lấy mấy hào trích phần trăm, mà hố cả mẹ mình.
Từ Ninh cầm quần áo con trai con gái chọn, hào sảng nói:
“Được, mẹ mua mấy chiếc này, coi như mở hàng cho ba đứa.”
Ba đứa bé vui sướng nhảy lên: “Cảm ơn mẹ, mẹ thật tốt.”Hôm nay là ngày đầu tiên Ngưu Bì Đường đi theo bày quán, cô chuẩn bị đi ủng hộ con trai và con gái.
Cô đạp xe đi tới quảng trường, thì thấy Ngưu Ngưu và Bì Bì vây quanh một nữ đồng chí, ở đó khuyên người ta mua.
“Chị, quần áo này rất đẹp, chị mua một chiếc đi. Cậu út em nói con trai thích con gái ăn mặc xinh đẹp.
Nếu chị mặc quần áo đẹp của nhà bọn em, đối tượng của chị chắc chắn hiếm lạ chị.”Nữ đồng chí kia bị lời nói của hai bọn họ làm cho dở khóc dở cười, cô ta vốn coi trọng bộ quần áo này, nhưng nghe hai đứa nhóc này nói, mua hình như là khiến đối tượng cảm thấy hiếm lạ.
Tiểu Mạc sợ hai tên nhóc thối này khiến buôn bán của cậu ta thất bại, cười nói:
“Chị, đừng nghe hai tên nhóc thối này nói. Bộ quần áo này chị mặc vào thật sự rất đẹp, giá cả cũng không tính là quá đắt, nhìn chị cũng không phải người thiếu tiền, hay là mua một bộ đi.”
Nữ đồng chí kia nghe xong lời Tiểu Mạc nói, không chút do dự bỏ tiền mua.Ngưu Ngưu cầm lấy một chiếc áo sơ mi nói: “Mẹ, chiếc này cũng đẹp, mẹ mua đi ạ, nhà ta lại không thiếu tiền, mua thêm mấy chiếc để mặc.”
Bùi Dũng Tuấn và mấy đứa bé khác nhìn hành động của ba anh em, đều sợ ngây người!
Quần áo của bọn họ không phải mua sỉ từ chỗ chị Ninh sao?
Có phải ba đứa nhóc này muốn tiền muốn đến điên rồi không?Ngưu Ngưu nói:
“Mẹ, tự mẹ mua mấy bộ quần áo này trước, đợi mấy con trai của mẹ kiếm được tiền, mỗi ngày sẽ mua quần áo đẹp cho mẹ mặc.”
Từ Ninh trả tiền cho Tiểu Mạc, nói với Ngưu Ngưu: “Được, vậy mẹ đợi các con kiếm được tiền mua quần áo cho mẹ.”
Ngưu Ngưu gật đầu thật mạnh nói: “Mẹ, chắc chắn sẽ không để mẹ đợi lâu.”Ngưu Bì Đường vừa thấy là mẹ, vội vàng chạy tới vây quanh cô hỏi: “Mẹ, sao mẹ tới đây ạ?”
Cô sờ đầu ba đứa bé, cười nói: “Đương nhiên là tới tìm các con mua quần áo!”
Ba anh em nghe xong đôi mắt sáng lên, Bì Bì cầm lấy một chiếc váy liền áo khoa chân múa tay với mẹ.
Đường Đường thì ở bên cạnh đẩy mạnh tiêu thụ: “Mẹ, mẹ mặc chiếc váy này chắc chắn sẽ đẹp, mua một chiếc đi ạ.”Đợi người đi xong, Tiểu Mạc nói với Ngưu Bì Đường:
“Ba đứa các cháu khoan hãy vội đón khách, ở bên cạnh nhìn bọn cậu bán thế nào đã. Đợi sau khi trở về cậu lại huấn luyện một chút cho ba đứa, đợi thuần thục hãy bắt đầu bán.”
Ba đứa bé hơi nhụt chí, bọn họ tới sắp được buổi sáng, nhưng không bán được một chiếc nào.
“Bạn nhỏ, váy này bán như thế nào?” Từ Ninh đứng trước sạp cười tủm tỉm hỏi.
Cô cổ vũ: “Mẹ tin tưởng các con chắc chắn có thể ℓàm được, cố ℓên! Cố ℓên!”
“Mẹ, tạm biệt, mẹ đi đường chậm một chút.”
Từ Ninh vẫy tay với bọn họ, ℓại nói với cha Từ mẹ Từ mấy câu rồi đạp xe về nhà.
Khi đi qua chợ nông sản, ℓại đi mua ít thịt và rau cần, chuẩn bị ℓàm sủi cảo ăn.
Hôm nay ℓà ngày đầu tiên con trai và con gái cô bày quán buôn bán, cho dù thế nào cũng phải nấu món ăn bọn họ thích chúc mừng mới được.