Chương 767: Khách Sạn Ngoại Giao
Chương 767: Khách Sạn Ngoại Giao
“Ngày mai ăn cơm tối xong đi, chủ nhật cha con nghỉ ngơi, tối ngày mai cha con sẽ tới đón chúng ta.”
Đường Đường thở dài, đau ℓòng nói:
“Cha thật vất vả, mười ngày nửa tháng mới về nhà một ℓần, con cũng nhớ cha. Đợi con trưởng thành kiếm được nhiều tiền, không cho cha mẹ đi ra ngoài ℓàm việc, mỗi ngày ở nhà chơi, con sẽ nuôi cha mẹ.”
“Em gái, em ℓà con gái, sau này sẽ phải gả ra ngoài, dưỡng ℓão cho cha mẹ có anh và anh trai, đâu tới ℓượt em?”
“Con gái thì sao? Con gái cũng có thể dưỡng lão cho cha mẹ. Anh hai, vậy mà anh khinh thường em như thế, đợi em trưởng thành, chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền hơn anh.”
Bì Bì đắc ý nói:
“Kiếm được nhiều tiền hơn thì thế nào? Không phải là vẫn gả ra ngoài ư? Anh và anh cả thì khác, bọn anh là phải cưới vợ về nhà.”
Đường Đường tức giận nói: “Ai nói em phải gả ra ngoài? Em không gả, em muốn ở bên cha mẹ.”Tiểu Mạc đứng ở cửa gọi: “Ngưu Ngưu, Bì Bì, nhanh đi tắm rửa chuẩn bị ngủ.”
“Dạ, chúng cháu tới ngay, cậu út.” Hai anh em nhanh chóng thu dọn đồ chơi của mình.
Lại vẫy tay với em gái: “Mẹ, em gái, ngủ ngon, nghỉ ngơi sớm một chút đi ạ.”
“Anh trai ngủ ngon.”Từ Ninh cười nói:
“Đường Đường, hiện giờ con còn nhỏ, đừng suy nghĩ mấy chuyện này. Con chỉ cần nhớ kỹ, cha mẹ và anh trai vĩnh viễn là người thân của con.
Sau này con trưởng thành muốn gả chồng hay không, hiện giờ suy nghĩ vẫn còn quá sớm.
Có thể đợi con trưởng thành lại làm ra quyết định, cho dù con lựa chọn thế nào, cha mẹ đều ủng hộ con.”Ngưu Ngưu thấy em gái tức giận thì dùng chân đá Bì Bì một cái, ý bảo cậu bé đừng nói nữa.
Lát nữa chọc mẹ tức giận, ba bọn họ sẽ không có trái cây ngon để ăn.
Từ Ninh vẫn luôn ở đó sắp xếp đồ, cô không xen miệng vào tranh chấp của ba anh em bọn họ.
Chỉ cần không đánh nhau, cứ mặc bọn họ ầm ĩ, đứa bé ấy mà, không thể quản quá nghiêm, ầm ĩ nhốn nháo vô cùng bình thường.Ngưu Ngưu gật đầu tán thành, cảm thấy lời em trai nói vô cùng chính xác.
Nhà bọn họ không phải không có con trai, đâu tới lượt em gái dưỡng lão cho cha mẹ?
Những lời này truyền ra, mặt mũi của hai anh em bọn họ để đâu?
Nghe anh trai nói, Đường Đường không phục lắm bĩu môi nói:Đường Đường tiễn hai anh trai tới cửa, không nhìn ra được ba anh em mới vì vấn đề dưỡng lão của cha mẹ mà tranh cãi.
Từ Ninh lắc đầu bật cười, ba anh em này là như vậy, cãi nhau thì cãi nhau, qua đi cũng không mang thù.
Đường Đường ngồi lên giường, nâng má thở dài:
“Mẹ, sau này khi con lớn lên nhất định phải gả ra ngoài ư? Nhưng con không muốn rời khỏi cha mẹ, còn có anh trai nữa, con muốn vĩnh viễn ở bên mọi người.”
Đường Đường nghe cái hiểu cái không, nhưng mà có ℓẽ cũng hiểu rõ, ý của mẹ ℓà gả chồng hay không do cô bé định đoạt, cha mẹ không can thiệp.
Từ Ninh: “…”
Cô có ý này sao?
…
Nhưng nhân viên phục vụ ở đó rất kín miệng, không hỏi thăm được tin tức gì.
Hạ Hành được cô ta nhớ mong, hiện giờ đang ngồi máy bay tới tỉnh Quảng.
Lần này anh ta đến thị trấn Thâm ℓà muốn khảo sát thực địa hoàn cảnh địa phương, thuận tiện nhìn xem nơi đó có đáng để đầu tư hay không.