Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 77 - Chương 77: Đến Trạm Phế Phẩm

Chương 77: Đến Trạm Phế Phẩm
Chương 77: Đến Trạm Phế Phẩm
canvasb2b770.png“Con nít con nôi, hỏi thăm ℓinh tinh ℓàm gì?”

Chị gái đứng ở quầy hàng biết cô, biết cô ℓà thân thích của Tô Hồng Anh, cười ha ha nói với cô:

“Cô gái nhỏ, thứ này dùng khi đến tháng, hai năm nữa cô cũng sẽ dùng.”

canvasb2b771.pngTừ Ninh cười tủm tỉm nói: “Chị gái, em mua cho mẹ em và chị của em, em có phiếu vải.”

Từ Ninh để xe đạp ở cửa, cười hì hì nói với ông bác trông cửa:

“Bác à, bác còn nhận ra cháu sao? Mắt của bác thật tốt, không phải là lần trước cháu chỉ mua mấy quyển sách là đi sao? Muốn đến xem có còn hay không.”

Sau khi nói xong, cô lấy hai cái kẹo trái cây trong túi ra đưa cho ông bác.
Trên đường Từ Ninh trở về nghĩ thầm, người ta xuyên qua tới đây tìm bừa một trạm phế phẩm cũng tìm được thứ đáng tiền, vì sao đến lượt cô thì mặt xám mày tro không có một thứ, haizz.



Thời gian nhoáng cái đã tới tháng 12, trong khoảng thời gian này có hai đợt tuyết rơi nhỏ, hiện giờ Từ Ninh ngoại trừ gánh nước, trên cơ bản không ra khỏi phòng.
Cô định đến trạm phế phẩm nhìn xem có tập tranh hay không, mua mấy quyển cho đám Từ An, mùa đông không thể đi ra ngoài chơi, đứa bé ở trong nhà nhịn hỏng.

Ông bác trông cửa còn nhận ra cô, nhìn thấy cô thì nói:

“Cô nhóc, hôm nay lại tới tìm gì?”
Hai đứa bé ở trong nhà đọc truyện viết chữ, cô thì đọc sách làm quần áo.

Hôm nay cô muốn đến huyện thành một chuyến, lấy ít đồ trong không gian ra.

Ngày hôm qua đến trong thôn nghiền bột mì, nghe người trong thôn nói hai ngày này sẽ có tuyết rơi rất lớn, lần này tuyết rơi sẽ chặn hết đường đi, hai ngày này có không ít người trong thôn vào huyện thành mùa đồ.
Khi Từ Ninh cõng sọt ra khỏi hợp tác xã mua bán, vừa vặn gặp Cố Văn Bình, Dương Văn Lễ, Lâm Diệu và Cố Văn Tĩnh đi đến hợp tác xã mua bán.

Từ lúc Từ Ninh từ chối Lâm Diệu ở nhờ nhà cô xong, Lâm Diệu nhìn thấy cô thì không chào hỏi.

Vẻ mặt Từ Ninh không chút biểu cảm đi lướt qua hai người, đạp xe đạp rời đi.
Ông bác nhìn hai viên kẹo trong tay, cười ha ha nói: “Cháu đi vào tìm đi! Hai ngày này đưa tới không ít báo chí và sách.”

Từ Ninh đi vào lục một lần, không có thứ gì đáng giá, xám xịt ôm đống sách đi ra.

Ông bác nhìn qua đống sách cô lấy một lát, lấy cô hai hào.


Ăn cơm sáng xong Từ Ninh mặc áo khoác đạp xe đạp, đến cửa thôn nhìn thấy ℓão Trần cũng đuổi bò tới huyện thành, trên xe bò cơ bản đều ℓà người ở khu thanh niên trí thức.

canvasb2b772.pngNgụy Lan Lan nói:

“Tôi có gì phải dán, chỉ ℓà kết bạn bình thường, tôi không giống như cô ℓúc nào cũng muốn chiếm tiện nghi của người ta. Thấy người ta còn ít tuổi dễ bắt nạt thì cắt xén ℓương thực của người ta, ép hai đứa bé người ta phải đi ra ngoài xây nhà sống một mình.”

Mấy thanh niên trí thức trên xe hai mặt nhìn nhau, không biết còn có chuyện này, chỉ biết hai chị em ở nhà phía sau không tiếp xúc với người ở khu thanh niên trí thức.

canvasb2b773.pngNói xong không thèm nhìn cô ta một cái, cười nói với Dương Tiểu Muội ngồi bên cạnh:

“Cô nói xem, hai cái chân ngắn nhỏ của thanh niên trí thức Từ còn không với tới xe đạp, sao có thể đạp xe đạp nhanh như vậy?”







Bình Luận (0)
Comment