Đương nhiên, nó không hẳn có thể hoàn toàn thay thế vải sling và sợi tổng hợp. Nhưng chất liệu loại vải này có đặc điểm riêng rất mạnh, phù hợp nhất để may các loại quần áo mùa hè cho phụ nữ, ví dụ như áo sơ mi, váy,… làm ra hiệu ứng khi mặc lên người rất bay bổng, đẹp hơn những loại vải khác ít nhất là gấp hai lần!
Loại vải này ngay khi đưa ra thị trường đã nhận được sự săn đón nồng nhiệt của thị trường. Các cửa hàng bách hóa lớn và hợp tác xã mua bán ngay khi mua vào đã rất nhanh có thể bán hết sạch hàng. Nhân viên thu mua của các đơn vị thậm chí túc trực ngày đêm ở xưởng để lấy hàng, vải vóc sản xuất từ dây chuyền sản xuất của phân xưởng thường còn chưa vào kho đã được chở đi nhanh chóng.
Không chỉ chủ nhiệm Tùy vui mừng mà xưởng trưởng Tạ cũng quét sạch nỗi ám ảnh tổn thất khổng lồ do mua sắm máy móc gây ra.
Bởi vì đơn đặt hàng từ các nơi quá nhiều nên công xưởng phải ngày đêm tăng ca đẩy nhanh tốc độ, xưởng để cổ vũ tính tích cực của mọi người đã viết đơn xin lên các nhà lãnh đạo cấp trên tăng tiền tăng ca một giờ từ hai mươi hào lên bốn mươi hào, tức là một ngày tăng ca năm tiếng thì một tháng có thể được hơn sáu mươi tệ! Tiền tăng ca lại cộng thêm tiền lương thì một tháng thu nhập phải hơn một trăm tệ!
Lúc này một số người xin vào làm trong tổ công tác rất đau lòng, bởi vì họ rời khỏi phân xưởng rồi nên không thể kiếm được số tiền đó!
Những người này không kiếm được tiền nên rất sốt ruột, không tránh khỏi có những suy nghĩ không đứng đắn. Tài sản của một vài nhà lãnh đạo xưởng cũng không “mỏng”, đặc biệt là nhà của xưởng trưởng Tạ và xưởng phó Chu, rất xa hoa! Máy radio, máy may, TV đều có hết!
Không chỉ là thiết bị điện trong nhà, xưởng trưởng Tạ thì khỏi nói, xưởng phó Chu kia cũng chưng diện lắm. Bà ta luôn luôn mặc quần áo mới, mỗi một bộ đều được may từ vải tốt, đã trên 50 tuổi rồi mà vẫn ăn mặc rất thời thượng theo phong cách tây. Đây không phải là nếp sống của giai cấp tư sản sao? Nếu tìm khuyết điểm thì khẳng định có thể tìm ra được, theo lý lục soát nhà cũng không quá đáng! Nhưng tổ trưởng của tổ họ mãi không đưa ra mệnh lệnh nên khiến bọn họ sốt hết cả ruột!
Không những không ra lệnh lục soát nhà ai, ngược lại còn yêu cầu các nhân viên của tổ công tác đều phải phối hợp với xưởng tranh thủ sản xuất thật tốt. Bởi vì nhân viên của phòng bảo vệ không đủ, công việc mỗi ngày của tổ công tác bọn họ chính là tuần tra khu vực xưởng. Ngoài việc đảm bảo an toàn sản xuất thì truy tìm ra những công nhân làm lộn xộn thời gian tăng ca và giở trò lười biếng.
Chiều hôm qua, một thành viên của tổ cũng là nhân viên xưởng bông nhà nước - Ngụy Đại Cường đang tuần tra ở khu vực xưởng, đúng lúc gặp phải tổ trưởng tổ vận chuyển hàng hóa - tổ trưởng Tạ, cũng là lãnh đạo trước đây của Ngụy Đại Cường.
Nếu là trước khi đổi việc, chắc chắn Ngụy Đại Cường sẽ cười ha ha chủ động chào hỏi với tổ trưởng Tạ, nhưng bây giờ anh ta cảm thấy bản thân là người của tổ công tác. Đừng nói là tổ trưởng Tạ, ngay cả phó xưởng phó Chu Quế Chi nhìn thấy anh ta cũng rất khách sáo. Do vậy, sau khi tổ trưởng Tạ hoàn toàn xem anh ta như không khí, đi qua mà không liếc mắt, anh ta đột nhiên nổi giận!
Ngụy Đại Cường bước nhanh hai bước đuổi kịp tổ trưởng Tạ, nở nụ cười giả tạo nói: “Ồ, đây chẳng phải là tổ trưởng Tạ sao? Anh thật là người bận rộn, chạy ra khỏi xưởng trong thời gian làm việc, là có chuyện gì gấp vậy?”
Ngụy Đại Cường nói lời không suy nghĩ, những lời này anh ta nói với những công nhân bình thường thì không sao, nhưng nói với tổ trưởng Tạ thì lại là chuyện chuyện khác.