Họ phát hiện phó chủ tịch huyện Bạch này có nuôi tình nhân, hơn nữa còn ở ngay trong một căn nhà riêng cách khu nhà tập thể chính quyền huyện không xa.
Nhân tình của anh ta rất trẻ trung xinh đẹp, thoạt nhìn nhiều nhất hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, đã sinh được một cô con gái hai tuổi. Trạng thái hôn nhân công khai là góa chồng, thân phận công khai là trưởng phòng thuế.
Phó chủ tịch huyện Bạch thân phận đặc biệt nên không dễ điều tra, nhưng điều tra một trưởng phòng vẫn là rất dễ dàng.
Không ngờ rằng điều tra ra vấn đề cũng rất dễ, Dương Cải Hồng là năm kia mới điều đến phòng thuế làm việc, không đến một năm đã thăng chức trưởng phòng. Nhưng căn cứ theo phản ánh của đồng nghiệp, năng lực của người này rất kém, tuy đã thăng chức là trưởng phòng, nhưng rất nhiều công việc thường ngày của phòng thuế cô ta đều làm không nổi. Mỗi ngày chỉ là ngồi trong phòng làm việc uống trà đọc báo, thuận tiện giám sát cấp dưới một chút.
Điều kì lạ nhất là hồ sơ của cô ta rất đơn giản, chỉ có ghi chép sau khi điều vào phòng thuế, lý lịch công việc trước đó toàn bộ đều trống không.
Người dân đều biết làm việc ở phòng thuế là một chuyện rất thể diện, tuy rằng chỉ là bộ phận cấp huyện, nhưng muốn vào làm việc ở phòng thuế cũng không phải một chuyện dễ dàng. Chủ yếu ngoại trừ sinh viên vừa tốt nghiệp đại học, thì là các loại quan hệ đưa người vào. Dương Cải Hồng nếu như là sinh viên tốt nghiệp đại học, không thể nào trên hồ sơ không có, vậy thì chỉ có một tình huống.
Công việc của cô ta là phó chủ tịch huyện Bạch điều chuyển.
Không chỉ là Dương Cải Hồng, anh trai của Dương Cải Hồng, em họ của Dương Cải Hồng, em gái của Dương Cải Hồng, công việc hiện tại đều không tệ. Thậm chí cha mẹ của cô ta cũng đột nhiên trở thành hộ bảo hiểm lao động của thôn. Mà tất cả sự thay đổi này, đều là trong một hai năm gần đây.
Hai cảnh sát mặc thường phục tìm hiểu nguồn gốc, men theo manh mối của Dương Cải Hồng này điều tra, càng ngày phát hiện được càng nhiều vấn đề, càng ngày càng nghiêm trọng.
Phó chủ tịch huyện Bạch này rất biết cách tạo vỏ bọc, anh ta vốn dĩ là người gốc nông dân ở Huệ Dương, sau khi phát tài đã đón cha mẹ từ nông thôn lên. Cán bộ của chính quyền huyện xuất thân từ nông thôn không ít, nhưng đón cha mẹ tới ở cùng như anh ta thì là người đầu tiên. Bởi vậy, bất kể thật lòng cũng được, vẻ bề ngoài cũng được, anh ta đều được gọi là người con cực kỳ hiếu thảo.
Tuy nhiên trên thực tế công việc của anh ta rất bận, người thay anh ta tận hiếu là vợ Điền Tam Thái.
Chính là một con người hiếu thảo như vậy, đến bầu cử công xã đều muốn can thiệp. Huyện Huệ Dương bọn họ quản lý hai mươi tám công xã, trong đó công xã Hồng Tinh chiếm diện tích đất lớn nhất, trên tổng thể kinh tế cũng giàu có hơn một chút. Trước khi bí thư công xã cũ nghỉ hưu, vốn dĩ người có hi vọng lên chức nhất là phó bí thư. Vị phó bí thư này tuổi tác cũng không nhỏ nữa, ở trong công xã suốt nửa cuộc đời, vốn là mong đợi có thể lên chức bí thư, nghiêm túc làm thêm vài năm, sau đó trên vị trí đó nghỉ hưu thì cuộc đời cũng không còn gì nuối tiếc nữa.
Vốn dĩ vị phó bí thư này cũng được nhiều người ủng hộ nhất, vậy mà dưới sự can thiệp của phó chủ tịch huyện Bạch, người được đề bạt lại là một phó bí thư trẻ tuổi khác.
Người từng lăn lộn trong giới quan trường đều biết, chuyện thăng quan có chút tâm linh, có những lúc không chỉ dựa vào thực lực, thậm chí bối cảnh có lúc cũng không linh nghiệm, ít nhiều có những yếu tố may mắn. Bởi vậy, người bình thường cho dù có thăng chức thất bại, cùng lắm cũng chỉ không vui một thời gian sẽ chấp nhận số phận. Nhưng vị phó bí thư này lại không thể cam chịu số phận, dù gì con đường làm quan của ông ấy đã đi đến điểm cuối rồi, không cần phải cam chịu nữa.