Vất vả cầm cự đến chín giờ, ba đứa lớn lần lượt lên lầu nghỉ ngơi, Kiến Minh nhỏ nhất uống sữa thay tã xong cũng đã nhanh chóng ngủ say, còn được mẹ Trương bế về phòng bà ấy.
Vương Văn Quảng tích góp năng lực hơn nửa tháng, anh thật sự không nhịn được nữa, kéo Triệu Trân Trân vào phòng tắm cùng tắm. Khoảng một tiếng sau cửa phòng tắm mới mở ra.
Hơn mười giờ đêm, không khí oi ả có chút mát mẻ, Triệu Trân Trân nhìn chằm chằm rèm cửa sổ đang lay động theo gió, làm cách nào cũng không ngủ được.
Ký ức kiếp trước liên quan đến Tiền Hồng Khánh không phải quá nhiều. Nếu không phải cậu ta mang lòng dạ đen tối mà viết áp phích chữ lớn về Vương Văn Quảng, có thể cô còn không chú ý đến cậu ta.
Với bản năng của một người đàn bà, cô càng chú ý nhiều hơn đến những nữ sinh xinh đẹp trong khoa của Vương Văn Quảng.
Tiền Hồng Khánh bán đừng thầy mình coi như có được “chứng nhận”, thu được không ít lợi ích. Trong vài năm sau đó, Ủy ban Cách mạng phát triển mạnh mẽ khắp nơi, áp đảo Thành ủy và Chính quyền thành phố, trở thành cơ quan lãnh đạo thực sự ở Bình Thành. Đương nhiên, Tiền Hồng Khánh cũng được bọn họ đánh giá cao và nhanh chóng trở thành Trưởng phòng Nghiên cứu của xưởng Hóa chất số một. Thậm chí ngay cả một người có kinh nghiệm và trình độ như Thẩm Lỵ Lỵ cũng phải đứng sang một bên.
Dĩ nhiên, Tiền Hồng Khánh cũng không đắc ý được bao nhiêu năm, thậm chí còn không chờ được mấy người Vương Văn Quảng sửa lại án xử sai.
Với sự lớn mạnh của đội ngũ, nội bộ Ủy ban Cách mạng cũng chia thành mấy phe phái. Vì đứng sai phe phái trong nội bộ Ủy ban Cách mạng, phe khác lên nắm quyền ghi thù cậu ta, cho nên đã điều tra tất cả hành vi của cậu ta trong xưởng Hóa chất một cách triệt để. Cách điều tra như thế đương nhiên là tra ra không ít vấn đề. Điều khiến cho quần chúng tức giận nhất là cậu ta đã chiếm thành quả nghiên cứu trong rất nhiều năm của xưởng Hóa chất làm của riêng, sao chép hoàn toàn nội dung và số liệu thí nghiệm, thậm, chí những bài đăng trên tạp chí quốc gia đều là tác phẩm sao chép.
Có một chuyện còn tồi tệ hơn, Tiền Hồng Khánh đã lợi dụng chức vụ của mình để cưỡng hiếp một số nữ sinh viên đại học mới được phân tới xưởng Hóa chất!
Tiền Hồng Khánh nhanh chóng bị sa thải khỏi xưởng Hóa chất số một, hơn nữa còn bị Ủy ban Cách mạng áp giải đến nhà tù thành phố.
Sở dĩ Triệu Trân Trân biết rõ như vậy là vì Phó chủ nhiệm Ủy ban Cách mạng lên nắm quyền chính là cấp dưới của người chồng thứ hai của cô ở kiếp trước.
Cô nhíu mày, cố gắng nhớ lại những chuyện riêng liên quan đến Tiền Hồng Khánh.
Tiền Hồng Khánh cưới hai người vợ, người đầu tiên chính là con gái Phó chủ nhiệm khoa Hóa học của Đại học Bình Thành - Lưu Tân Lan. Chuyện này từng được đồn là một câu chuyện đẹp.
Lưu Tân Lan rất nổi tiếng trong toàn bộ nhà tập thể của Đại học Bình Thành. Nhưng cô nổi tiếng không phải là bởi vì thông minh, cũng không phải là vì xinh đẹp, mà ngược lại là bởi vì xấu xí!
Từ nhỏ Lưu Tân Lan đã nổi tiếng là một cô bé xấu xí. Câu nói nữ mười tám thay đổi, áp lên người cô ta chính là càng thay đổi càng xấu xí. Một thiếu nữ tuổi đôi mươi, khuôn mặt vuông chữ điền, miệng rộng mắt hí, quả thực là giống cha cô ta - chủ nhiệm Lưu - như đúc. Vẻ ngoài như thế rất khó tìm được đối tượng có điều kiện tương đương. Dĩ nhiên, cũng không phải là không ai thèm lấy cô ta, có khá nhiều người muốn làm con rể chủ nhiệm Lưu.
Lưu Tân Lan không muốn hạ đẳng cấp để gả cho người khác, hơn nữa chính vì ngoại hình xấu xí cho nên cô ta càng muốn tìm một người đẹp trai, giỏi giang về mọi mặt.
Một trăm phần trăm đàn ông đều là động vật thị giác, chuyện này khá khó giải quyết.
Không ngờ lại gặp được Tiền Hồng Khánh. Thằng nhãi này xuất thân hơi tệ, nhưng những điều kiện còn lại rất tốt, nhất là vẻ ngoài rất đẹp trai.