Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 541 - Chương 541:

Chương 541:

Nhưng bây giờ đất nước của chúng ta đang trong thời kỳ tương đối khó khăn, cuộc sống cá nhân không thể quá phô trương lãng phí, uống trà cắn hạt dưa quả thực khá là tiết kiệm cho lợi ích thực tế, không vi phạm truyền thống tốt đẹp siêng năng tiết kiệm!”

Lưu Vân Vân vừa xé mở túi hạt dưa vừa vui vẻ trong lòng. Vị tư lệnh Lư này còn đạo đức giả nhiều hơn cả cha cô ta, đều là những ông lão đã về hưu thích uống trà cắn hạt dưa. Đây là chuyện bình thường như vậy, tư lệnh Lư lại còn cố tình nói tới chính trị.

Trò chuyện cùng cha chồng tương lai một chút, trà cũng đã uống hai ba ly, túi hạt dưa cũng đã ăn được một nửa mà vẫn chưa thấy Lư Chí Vĩ xuống lầu.

Lưu Vân Vân dù biết cách nói chuyện với trưởng bối, nhưng dẫu sao tuổi trẻ không thể che giấu, lúc cô ta nhìn lên cửa cầu thang lần thứ ba thì tư lệnh Lư hỏi: “Sao vậy, thằng nhóc thối kia bắt nạt cháu à?”

Cô ta vội vàng lắc đầu nói: “Không có không có! Chí Vĩ đang viết tài liệu, cháu sợ làm phiền anh ấy nên xuống lầu ạ, xem ra anh ấy cũng không thể viết xong ngay được. Bác Lư, giờ cũng không còn sớm nữa, cháu xin phép về trước ạ!”

Tư lệnh Lư mỉm cười gật đầu, đưa cho cô ta một hộp trà: “Mang về uống một mình đi! Đừng để cha cháu biết!”

Lưu Vân Vân đồng ý cười.

Đến lúc chuyển mùa, Triệu Trân Trân lại vô cùng lo lắng, sợ mấy đứa nhỏ bị cảm lạnh đổ bệnh. Trong số bốn đứa trẻ, cơ thể của Kiến Dân và Kiến Quốc từ nhỏ đã rất khỏe, hơn nữa bây giờ cũng đã lớn, cho dù là bị cảm lạnh thì chỉ cần uống chút thuốc cho ra mồ hôi thì khỏe rồi, không cần phải lo lắng quá nhiều.

Mấy đứa trẻ mà cô lo lắng là Kiến Xương và Kiến Minh.

Đặc biệt là Vương Kiến Xương. Lúc sinh Kiến Xương cô bị xuất huyết nhiều, suýt chút nữa không xuống được khỏi bàn mổ. Dù đã hết ngày ở cữ nhưng sắc mặt vẫn rất xanh xao, phải bồi bổ suốt nửa năm thì cơ thể mới khôi phục được sinh khí, cơ thể cô kém như thế hiển nhiên không có sữa. Đừng thấy Kiến Xương bây giờ bụ bẫm nhưng lúc vừa mới sinh thì lại như một con mèo nhỏ, vừa yếu vừa nhỏ không uống được sữa mẹ, là đứa trẻ uống sữa bột mà lớn, sức chống cự rõ ràng phải kém đi một phần. Hơn nữa đứa trẻ này quá nhạy cảm với bụi bặm, lúc nhỏ hễ có một chút bẩn thì phía sau lưng và trước ngực sẽ xuất hiện một mảng mẩn đỏ.

Khí quản của Kiến Xương cũng không tốt, ngay khi bị lạnh thì rất dễ phát sốt không hạ, ho khan không dứt.

Thân thể của Vương Kiến Minh thì có tố chất bình thường, tuy nhiên cậu nhóc còn nhỏ tuổi, cũng phải chú ý không thể để bị cảm lạnh.

Triệu Trân Trân từ rất sớm đã mang áo bông của bọn trẻ ra giặt sạch sẽ, hơn nữa còn cố ý đổi ruột bông mới cho Kiến Xương. Ngay khi vào đông thì đã đổi áo bông mỏng cho bọn trẻ, mặc quá dày cũng không được, sức chịu lạnh của con trai mạnh, mặc nhiều sẽ ra mồ hôi, nếu bị gió lạnh thổi vào sẽ càng dễ bị cảm.

Đương nhiên, đợi đến khi tiết trời rét đậm cô vẫn chuẩn bị cho bọn trẻ áo bông dày.

Thế mà dù cho cô cẩn thận hết này đến lần khác, những Vương Kiến Xương vẫn bị cảm lạnh.

Tiểu Kiến Xương bây giờ đang học lớp một, chương trình học của lớp một không quá nhiều. Tiết thứ hai của buổi chiều thứ tư, thứ năm còn có thứ sáu đều là tiết tự học. Khoảng thời gian này Vương Kiến Xương sẽ đến lớp năng khiếu học vẽ tranh.

Điền Nhuận Sinh là một họa sĩ cấp bậc đại sư, nhưng đồng thời lại là một người ốm yếu từ nhỏ. Ông ta bị bệnh thấp khớp nghiêm trọng, đặc biệt khi đến mùa đông nếu để bị cảm lạnh thì hai đầu gối sẽ vừa phù vừa đau. Vì vậy đối với ông ta phải ra đồng làm việc chính là cực kỳ đau khổ. Tuy là dạy cho một nhóm trẻ em, đứa lớn nhất là mười hai tuổi, đứa bé nhất mới bảy tuổi, nhưng những đứa trẻ này đều rất ngoan, hơn nữa còn thực sự có những đứa có tố chất rất tốt.

Bình Luận (0)
Comment