Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 713 - Chương 713:

Chương 713:

Việc này Triệu Trân Trân thật sự cũng không rõ lắm. Cô lấy phiếu xem phim ra xem, bên trên chỉ ghi ngày, không ghi thời gian, nên nói: “Phim chiếu buổi tối hầu như là tầm bảy giờ, chúng ta tranh thủ đến lúc bảy giờ là được rồi!”

Nhưng Kiến Quốc sợ sẽ sai nên nói: “Mẹ, buổi chiều con tan học xong sẽ đến rạp phim hỏi nhé?”

Triệu Trân Trân gật đầu đồng ý.

Đúng năm giờ chiều, Vương Văn Quảng đã từ trường về đến nhà. Trước tiên anh đun một nồi nước sôi làm con gà sạch sẽ, chặt thành miếng rồi lại chần qua nước sôi một lần nữa. Vừa mới làm xong đến đó, Kiến Dân, Kiến Xương và cả Kiến Minh cũng tan học về đến nhà rồi.

Kiến Xương bỏ cặp sách xuống rồi chạy vào nhà bếp giúp đỡ. Vương Văn Quảng mỗi lần thấy thằng nhóc chủ động làm việc thì rất vừa lòng, nên quan tâm hỏi: “Tam Bảo, các con sắp thi cuối kỳ rồi chứ hả, ôn tập đến đâu rồi?”

Gương mặt nhỏ nhắn của Vương Kiến Xương trong giây lát đã suy sụp hẳn đi, nếu không phải là trong phòng bếp có đồ ăn ngon thì thằng nhóc sẽ không chủ động đến cạnh cha rồi. Kết quả thi giữa kỳ của thằng nhóc không được coi là tốt lắm, mẹ thì không nói gì nhiều, chỉ bảo cậu nhóc tiếp tục cố gắng. Nhưng sau đó bị cha biết được, không những phê bình nghiêm khắc mà còn đưa ra một yêu cầu rất rõ ràng: Kỳ thi cuối kỳ nhất định phải nằm trong năm người đứng đầu lớp!

Có lẽ chuyện này đối với Kiến Dân và Kiến Quốc mà nói thì không phải là chuyện khó khăn gì. Nhưng đối với Kiến Xương thì lại là chuyện khá khó. Thứ nhất là thằng nhóc học môn văn hóa có hơi vất vả. Thứ hai là cũng không để tâm vào môn đó, mỗi lần làm xong bài tập thì đều không muốn học thêm một giây nào nữa. Thời gian còn lại và tinh thần, sức lực thì đều dồn hết vào việc vẽ tranh rồi.

Thằng nhóc có thể dành cả một ngày để quan sát trời trăng mây gió, cũng có thể mất mấy ngày để suy nghĩ về cấu trúc của một bức tranh, nhưng tuyệt nhiên sẽ không suy nghĩ tỉ mỉ về một bài toán nào, cho dù là chỉ cần chưa đến ba mươi phút đi chăng nữa. Lần trước Kiến Minh rất nhiệt tình kèm cặp thằng nhóc, hiệu quả cũng không tồi, nhưng bây giờ Kiến Minh được cô Lý chuyên môn chỉ dạy. Đừng thấy Lý Mẫn Tuệ bình thường đều cười cười mà nhầm, thực ra là cô ấy là một người có yêu cầu rất nghiêm khắc. Mỗi lần lên lớp đều dạy cho Kiến Minh rất nhiều thứ, tất nhiên bài tập được sắp xếp cho cũng không ít. Kiến Minh học rất vất vả, nên vốn dĩ không lấy đâu ra thời gian nữa.

Bởi vì không có ai giám sát, gần đây việc học hành của Kiến Xương lại trở lại trạng thái vốn có, đừng nói là top năm của lớp, đến top mười cũng chưa chắc có khả năng.

Thằng nhóc không biết phải trả lời câu hỏi này của cha như thế nào.

Vương Văn Quảng nhìn bộ dạng chột dạ của con, trong lòng thở dài một hơi. Kiến Xương cũng không biết giống ai, mặc dù việc vẽ tranh có chút thiên phú, nhưng về học tập văn hóa thì có thể nói là không thông minh. Lần trước anh có kèm học cho hai cần, nhìn thấy dáng vẻ không thể hiểu được của thằng nhóc làm anh khó chịu đến mức suýt chút nữa đã hét lên rồi.

Kiến Dân với Kiến Minh thì đỡ phải lo hơn, Kiến Quốc miễn cưỡng cũng coi như được, chỉ có Kiến Xương thực sự là một vấn đề!

Vương Kiến Xương nhìn thấy sắc mặt của cha ngày càng khó coi, có hơi rụt rè nói: “Cha, con sẽ học hành nghiêm túc, nhưng mà muốn thành tích cao trong chốc lát như thế, sợ là có hơi khó khăn!”

Vương Văn Quảng vừa nhanh tay thái miếng gừng, vừa hắng giọng nói: “Tam Bảo, bây giờ con mới học lớp bốn, kiến thức vẫn còn rất đơn giản, nếu như muốn nâng cao thành tích vốn dĩ không hề khó! Thế này đi, sau này mỗi ngày ăn cơm xong, cha sẽ kèm con học một giờ bài trên lớp. Chỉ còn hai mươi ngày nữa là thi học kỳ rồi, phải tranh thủ thời gian!”

Kiến Xương trong chốc lát vừa bất ngờ vừa sợ hãi. Trước kia cha có kèm thằng nhóc học, nhưng tốc độ giảng bài của cha quá nhanh, não của thằng nhóc rõ ràng không theo kịp.

Bình Luận (0)
Comment