Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 72 - Chương 72:

Chương 72:

Việc đã đến nước này phó xưởng trưởng Vương không thể không nói thật. Thì ra một công ty mậu dịch của Ủy ban Kinh tế thương mại Tuyền Thành của bọn họ cũng đang ra sức giới thiệu loại máy móc nước ngoài này, nói là có thể dệt ra loại vải cực kỳ mỏng nhẹ dễ ứng dụng. Phó xưởng trưởng Vương mới nhậm chức cảm thấy phải tạo được thành tích, thế là to gan quyết định mua máy này vào nửa năm trước.

Ban đầu quả thật rất tốt, nhưng ngày vui ngắn ngủi, máy móc bắt đầu liên tục xảy ra sự cố. Lúc này kỹ thuật viên nước ngoài đã đi rồi, thợ trong xưởng không biết sửa, vải được dệt ra toàn có lỗ căn bản không có cách nào dùng được!

Tình hình này đã kéo dài được nửa tháng rồi, phó xưởng trưởng Vương không thể không đóng dây chuyền sản xuất đắt đỏ này, hơn nữa còn ra lệnh cấm tất cả công nhân không ai được nói chuyện này ra ngoài.

Đây chính là máy móc tốn bảy triệu tệ mua về, nói bỏ là bỏ. Trước không nói lãnh đạo của thành phố, ngay cả xưởng trưởng cũ còn đang nằm ở viện cũng không có cách nào giải thích!

Phó xưởng trưởng Vương nói đến câu cuối cùng đã khóc rất đau lòng.

Chủ nhiệm Tùy không biết mình đã ngồi xe về bằng cách nào.

Buổi tối hôm đó anh ta cả đêm không ngủ, cuối cùng quyết định báo cáo thành thật chuyện này cho công xưởng.

Xưởng trưởng Tạ Trường Xuân xuất thân từ trong quân đội, có sóng to gió lớn gì mà chưa từng gặp, ông ta nghe xong vẫn bình tĩnh không nổi giận với chủ nhiệm Tùy mà nhíu mày nói: “Đi gọi Tiểu Đường đến đây!”

Chủ nhiệm Tùy gật đầu lập tức chạy ra khỏi văn phòng.

Tạ Trường Xuân đọc hợp đồng mua hàng một lượt từ đầu đến cuối mới tìm được một hàng chữ nhỏ không rõ ở cuối trang, trên đó viết rõ nếu như bên B cũng chính là bên mua tự ý vi phạm thì sẽ không trả lại số tiền đã đặt cọc trước đó.

Lẽ nào mấy triệu nhân dân tệ cứ thế mất đi?

Tạ Trường Xuân nhíu mày giận dữ đập hợp đồng lên bàn, khiến cho trưởng phòng phòng thu mua Đường Cảnh Phong giật mình.

Xưởng trưởng Tạ đen mặt rút ra một điếu thuốc, nói với chủ nhiệm Tùy vẻ mặt tiều tụy: “Cậu đi thông báo cho thư ký Vương và phó xưởng trưởng Chu, phó xưởng trưởng Lưu đến mở họp!!”

Cuộc họp nhỏ của bốn vị lãnh đạo cao nhất của công xưởng kéo dài đến trưa mới kết thúc. Bước ra từ phòng họp ai cũng không muốn ăn trưa, Tạ Trường Xuân và thư ký Vương vội vàng đi Ủy ban Kinh tế thương mại báo cáo. Phó xưởng trưởng Chu dẫn trưởng phòng phòng thu mua Đường Cảnh Phong cầm tất cả tài liệu hợp đồng đến cục công an báo án, tố cáo công ty Deke nghi ngờ có dính líu đến lừa đảo.

Phó xưởng trưởng Lưu gọi một mình trưởng phòng Tiền đến văn phòng xét hỏi chi tiết.

Gần đây trưởng phòng Tiền rất đắc ý, bất kể là công việc hay gia đình đều rất thuận lợi. Cuối cùng con gái cưng đỗ vào trường cấp ba thuộc đại học Bình Thành, điều đó cũng tương đương với việc đã bước một chân vào đại học.

Về công việc thì càng không cần phải nói, anh ta vốn làm việc ở Ủy ban Kinh tế thương mại, mười mấy năm vẫn là một nhân viên bình thường. Sau này thành lập công ty mậu dịch, anh ta to gan chủ động yêu cầu điều mình qua. Không đến hai năm, anh ta đã thăng chức lên Phó phòng, không ngờ năm nay lại càng may mắn, vậy mà lại được điều đến xưởng bông nhà nước - nơi ai cũng coi là miếng thịt béo. Hơn nữa chức vụ còn là trưởng Phòng Tiêu thụ khiến người ta ghen tị nhất của xưởng bông nhà nước!

Mấy lần Tiền Phong nằm mơ đều cười tỉnh.

Phó xưởng trưởng Lưu và Tạ Trường Xuân đều xuất thân từ bộ đội, có điều tính tình ông không tốt như Tạ Trường Xuân.

Trước khi được điều đến xưởng bông nhà nước, phó xưởng trưởng Lưu đã làm ở Phòng Điều tra Bộ Công an mười mấy năm, lập được không ít công lao.

Bình Luận (0)
Comment