Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 724 - Chương 724:

Chương 724:

Cuộc họp thường kỳ vào sáng thứ hai kết thúc đã là mười một giờ, thời tiết mùa hè vô cùng nóng nực, đặc biệt đối với người mập mạp như phó thị trưởng La lại càng thêm khó chịu. Hệ thống thông gió trong phòng họp không tốt lắm, lại có rất nhiều người, ngực và lưng của ông ta ướt sũng mồ hôi. Mồ hôi khiến quần áo dính vào người vô cùng khó chịu.

Phó thị trưởng La lấy quần áo dự phòng ra để thay, bật quạt trong văn phòng ở mức lớn nhất. Sau khi nằm nửa người trên ghế và quạt một lúc mới cảm thấy dễ chịu hơn.

“Phó thị trưởng La, hôm qua những sinh viên của đại học Bình Thành lại tới, bọn họ không biết nghe được tin tức từ đâu mà nói ông quản lý giáo dục, chỉ đích danh muốn tới gặp ông!” Trợ lý Thái vội vàng vàng vào trong báo cáo.

Phó thị trưởng La buông ly trà xuống, cau mày.

Trên thực tế, mấy ngày trước hiệu trưởng Hà đã đến báo cáo sự việc này với ông ta, khi đó ông ta không quan tâm và cho rằng thành tích của những sinh viên này không đạt tiêu chuẩn nên nhà trường đương nhiên có quyền không cấp bằng tốt nghiệp. Tuy nhiên, ông ta không ngờ lại có đến hàng trăm người, hơn nữa những người này da mặt dày đến mức không biết xấu hổ, còn đến đây khiếu nại!

Lão cáo già Hà Tề Thanh này chắc chắn đã dự đoán được từ lâu!

Phó thị trưởng La có chút bất mãn nói: “Hôm qua bọn họ đến làm loạn, tại sao phòng bảo vệ không để mắt tới? Lẽ ra không nên cho họ đi vào! Có bao nhiêu người tới?”

Trợ lý Thái trả lời: “Có khoảng một trăm người!”

Phó thị trưởng La đột nhiên đứng dậy, bất mãn trừng mắt nhìn anh ta một cái, nói: “Nhiều người như vậy, sao cậu không nói sớm? Mau thông báo với phòng bảo vệ, để bọn họ dẫn những sinh viên này đến hội trường số một, tôi sẽ đến ngay!”

Trợ lý Thái gật đầu vội vàng ra ngoài.

Lư Chí Vĩ đang tập trung viết báo cáo công việc trong văn phòng bên cạnh, nhưng anh ta cũng đã nghe thấy tiếng động bên ngoài, bước vào có chút lo lắng nói: “Phó thị trưởng La, nhiều người như vậy, hay là ông đừng đi, nhỡ đâu những sinh viên đó có những hành vi bốc đồng…”

Thực sự phó thị trưởng La cũng lo lắng về điều này, nhưng ông ta càng lo lắng việc này sẽ kinh động đến thị trưởng Trần hơn.

Sau cuộc họp buổi sáng, Trần Hữu Tùng đã đưa trợ lý Trương và tổng thư ký Phí ra ngoài kiểm tra công việc, vấn đề này phải được xử lý ổn thỏa trước khi họ quay lại.

Vì vậy, ông ta nhanh chóng ngắt lời Lư Chí Vĩ, nói: “Tiểu Lư, bây giờ cậu tới sở giáo dục một chuyển, bảo bọn họ bất luận thế nào cũng phải đưa ra khoảng một trăm bài kiểm tra có độ khó từ lớp 9 trở lên, nhớ rằng đây không phải là đi xin mà là mệnh lệnh! Nếu như không lấy được thì bọn họ đừng nghĩ đến tiền thưởng của nửa cuối năm!”

Lư Chí Vĩ nghe không sót chữ nào lời nói của phó thị trưởng La, mặc dù còn có một chút không hiểu lắm nhưng vẫn quay đầu rời đi.

Phòng họp số 1 bây giờ là phòng họp lớn nhất của thị chính, có sức chứa bốn đến năm trăm người, cho nên khi hơn một trăm sinh viên này tiến vào cũng không có vẻ đông đúc, ngược lại còn hơi trống trải.

Nhân viên hậu cần thậm chí còn rót cho mỗi sinh viên một cốc nước.

Trợ lý Thái đi lên bục, mỉm cười nói: “Mọi người đừng lo lắng, thị chính đã nắm được sơ bộ tình hình của các bạn. Nhưng để có thể báo cáo toàn diện hơn với cấp trên, có bạn học nào lên trình bày cụ thể một chút được không?”

Những người này đều không phải sinh viên bình thường, bọn họ ai ai cũng suy nghĩ quanh co không ít. Trợ lý Thái vốn là hiệu phó Thái của trường đại học, người này vô cùng gian trá xảo quyệt. Nếu như lúc này mà lên sân khấu thì nhất định sẽ không có lợi gì, vậy nên tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, không ai muốn động.

Trong lòng trợ lý Thái cười lạnh vài tiếng, tiếp tục thúc giục: “Không ai dám lên nói sao?”

Anh ta hỏi hai lần liên tiếp mới có một sinh viên nam đứng lên trả lời: “Anh Thái, chắc hẳn anh rất hiểu tình hình của chúng tôi.

Bình Luận (0)
Comment