Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 743 - Chương 743:

Chương 743:

Để đề phòng họ tiếp tục quay lại con đường tội lỗi, có thể tiếp tục giám sát. Qua nửa năm giảm sát hoặc lâu hơn, miễn là tại đơn vị công tác chịu trách nhiệm một cách nghiêm túc thì có thể tháo bỏ cái định kiến phạm tội của họ.

Bản báo cáo này của anh ta, là thông qua bưu cục gửi về thủ đô, không ngờ Vương Quế Sinh đã ngay lập tức gọi đến thoại đến, nói bản báo báo viết rất tốt, còn nói thêm nhiều lời để động viên anh ta.

Lư Chí Vĩ hiểu được rằng mình đã chọn được đúng con đường.

Báo cáo lần này, Lư Chí Vĩ viết cẩn thận chi tiết hơn, những việc lớn hơn một chút của Bình Thành đều được tóm gọn bên trong. Nhưng mà trọng điểm vẫn là đợt khảo sát Thượng Hải lần này.

Trước mắt, xét về phạm vi toàn quốc, thương nghiệp của Thượng Hải phát triển tốt nhất, đặc biệt là sau khi tổ công tác bị giải thể, tốc độ phát triển còn nhanh hơn.

Những dự án mà thị trưởng Trần nhắm đến còn rất nhiều, có thể quy lại thành ba loại: Thứ nhất là công nghiệp dệt máy, thứ hai là chế biến thực phẩm, thứ ba là điện gia dụng.

Bây giờ, cái dễ dàng thực hiện nhất chính là chế biến thực phẩm và công nghiệp dệt may. Còn đối với điện gia dụng, không những bắt buộc phải có vốn đầu tư lớn, mà còn phải cần phải có nhân lực có kỹ thuật cao nữa. Cả hai yếu tố này đều thiếu, không có sự hỗ trợ của chính phủ thì khó để thành công.

Nhưng nếu như công nghiệp dệt máy, chế biến thực phẩm có thể phát triển tốt, cả hai cũng xem như là gà đẻ trứng vàng.

Báo cáo của anh ta không chỉ viết một cách rất toàn diện, dùng từ ngữ và câu cú vô cùng chuẩn chỉnh. Viết xong còn chỉnh đi chỉnh lại, suy nghĩ cân nhắc từ những thứ nhỏ nhất, sau đó còn cẩn thận chép lại một lần nữa.

Vừa mới viết báo cáo xong, Triệu Trân Trân và phó thị trưởng La đã về, trên tay cầm túi lớn túi nhỏ.

Nhìn qua là biết phó thị trưởng La rất ưng ý, vui vẻ nói: “Tiểu Lư, cậu rất là quen thuộc với Thượng Hải đúng không?”

Lư Chí Vĩ mở chai nước cam, đưa cho phó thị trưởng La mỉm cười nói: “Vâng ạ, tôi từ nhỏ đã sống ở Thượng Hải mấy năm, nhưng mà lần gần nhất tới đây cũng đã cách mấy năm rồi!”

Phó thị trưởng La đều sinh ra và lớn lên ở Bình Thành, từ sau khi được đề bạt cất nhắc lên phó thị trưởng, cơ hội đi công tác cũng không ít, nhưng đây là lần đầu tiên đến Thượng Hải. Vừa đến đã lập tức thích cái thành phố phía nam này, ông ta hỏi: “Vậy thì cậu chắc chắn biết quán ăn nào có bánh ngọt ngon nhất ở đây chứ?”

Quán ăn ở Thượng Hải mặc dù đều là quốc doanh, nhưng so với Bình Thành thì số lượng sẽ nhiều hơn, gần như mỗi con phố đều có quán ăn, còn có những con phố sầm uất chắc chắn không ít hơn một cái.

Lư Chí Vĩ gật đầu đáp: “Phó thị trưởng La, từ đây đi về phía Tây, băng qua một con đường là có một cửa hàng bánh bao chiên rất ngon, hay là sáng mai chúng ta qua đó ăn nhé?”

Phó thị trưởng La gật đầu, nói: “Buổi sáng thì sớm quá, có lẽ sẽ không kịp, chúng ta đi ăn buổi tối sẽ tốt hơn. Đến lúc đó cậu đi nói với Tiểu Trân một tiếng, rồi chúng ta đi cùng nhau!”

Buổi sáng, phó thị trưởng La và Triệu Trân Trân đi thẳng đến trung tâm thương mại, vợ của phó thị trưởng La sợ ông ta đãng trí, đã viết hẳn một một trang giấy những thứ cần mua. Theo nội dung trên đó, năm chiếc áo len, mười chiếc khăn lụa, còn có hai cân rưỡi len đan nhãn hiệu Nannan và một ít đồ lặt vặt, cộng thêm đồ Triệu Trân Trân muốn mua. Sau khi hai người chạy ngược chạy xuôi mua mọi thứ thì đã là buổi trưa, phó thị trưởng La thấy Triệu Trân Trân mồ hôi đổ đầm đìa thì cảm thấy hơi áy náy bèn rủ cô vào một nhà hàng gần đó ăn trưa. Một điều không ngờ là hoành thánh của nhà hàng rất ngon, ngoài ra đồ tráng miệng như bánh mochi và bánh củ cải cũng rất tuyệt.

Bình Luận (0)
Comment