Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 788 - Chương 788:

Chương 788:

Lại qua một tuần nữa, La Tây Thành đến dạy Kiến Xương. Anh ta cũng coi như khá hài lòng với bài tập đã giao cho Kiến Xương làm, sau đó chỉ ra những chỗ thiếu sót. Trong giờ giải lao, anh ta đột nhiên hỏi: “Tam Bảo, bức tranh lần trước thầy đưa, em có đưa cho mẹ xem không?”

Kiến Xương lắc đầu, có chút hoài nghi nói: “Không ạ! Sau khi anh cả em xem thì vô cùng thích nên đã lấy đi rồi!”

La Tây Thành nghe thấy vậy thì hai mắt tối sầm lại.

Nói ra cũng vô cùng kỳ lạ, anh ta tự thấy mình phong lưu tài tử. Mấy năm nay cũng đã từng hẹn hò với hàng chục đối tượng, có thể nói kinh nghiệm tình trường vô cùng phong phú. Hơn nữa bởi vì nghề nghiệp đặc thù nên đã từng gặp qua vô số người đẹp. Triệu Trân Trân không coi là đẹp nhất, nhưng từ lần gặp đầu tiên, không hiểu tại sao anh ta lại thấy cô rất quen thuộc.

Giống như trước đây đã từng gặp mặt.

Loại cảm giác này thực sự quá kỳ lạ, chẳng hạn như lúc này, trong lòng anh ta cảm thấy thất vọng lạ thường.

Trước khi đi, La Tây Thành lại lấy ra một cuộn giấy từ trong túi xách của mình và nói: “Tam Bảo, bài tập lần này có chút khó, nhớ lời thầy đã nói, trước khi đặt bút, nhất định phải nghiêm túc suy nghĩ!”

Kiến Xương gật đầu, đợi thầy La ra khỏi phòng, thằng nhóc lập tức mở cuộn giấy ra, sau khi nhìn thấy lại thở dài một hơi.

Mặc dù bức tranh không quá giống, nhưng cũng đủ để nhìn ra, bức tranh vẽ dì Trương, Trương Lộ Lộ!

Kiến Xương lập tức đem bức tranh đi cất ở một nơi khá an toàn, sau đó đi tìm anh cả và anh hai.

“Anh nói xem, tại sao thầy La lại vẽ dì Trương?”

Kiến Minh ở bên cạnh cẩn thận hỏi: “Anh cả, chúng ta có thể cho mẹ xem tranh của thầy La không?”

Ngày tháng từ tháng mười hai trượt xuống tháng một, cuối năm thật sự đã đến. Các cửa hàng bách hóa chật ních người, đặc biệt là các quầy hàng quần áo, từ sớm tới khuya đều kín người. Hơn nữa đa số là các chị gái, các cô gái trẻ dễ thương. Không có ngoại lệ, tất cả họ đều chọn mẫu chiếc áo khoác mới nhất từ xưởng may số một.

Dưới sự chỉ đạo của Lưu Đức Minh, xưởng may số một nhanh chóng xác định được vị thế của mình. Đó là chuyên về hàng trung và cao cấp, đối tượng hướng đến là phụ nữ từ mười tám đến năm mươi tuổi.

Bây giờ đã là cửu ngũ, thời tiết không quá lạnh. Xưởng may của bọn họ cho ra hàng loạt các mẫu áo dạ nỉ khoác ngoài, kiểu dáng và độ dài khác nhau, nhưng đều là chất liệu tốt một trăm phần trăm, sờ vào rất mịn, mượt và có độ dày nhất định nên rất dễ chịu khi mặc lên người.

Phong cách phương Tây, chất liệu rất tốt, tay nghề cũng rất tốt, giá cả lại rất phải chăng, một chiếc áo khoác dài trên đầu gối chỉ cần hai mươi tệ! Giá cả này rất tốt, các cửa hàng bách hóa cũng có chất liệu hoàn toàn bằng dạ nỉ, mỗi mét ít nhất cũng phải mười lăm tệ. May một chiếc áo khoác độ dài vừa phải ít nhất phải mất một mét rưỡi, chỗ này đã phải hết hơn hai mươi tệ. Huống hồ còn phải có phiếu vải, mua vải về lại phải đưa cho thợ may làm, lại mất thêm một khoản chi phí nữa.

Nói chung, còn không bằng đi mua một cái may sẵn.

Phát súng đầu tiên của xưởng may đã nổ, với tư cách là xưởng trưởng, mỗi ngày Lưu Đức Minh đều vô cùng bận rộn.

Trời tờ mờ sáng, Kiến Quốc đã đến khu chợ ở vùng ngoại ô phía tây xách theo một giỏ đầy bánh. Bây giờ đã sắp cuối năm nên khu chợ càng sôi động hơn, mặc dù thằng bé đến sớm hơn bình thường khoảng nửa giờ, nhưng gian hàng trước đó vẫn bị người khác chiếm chỗ. Tuy nhiên thay vì tức giận, thằng bé nhanh chóng bắt đầu tìm kiếm một gian hàng mới.

Một năm nay, thằng bé và anh trai phát triển điên cuồng. Qua năm tới hai anh em mười bốn tuổi. Mặc dù là thiếu niên gần mười bốn tuổi nhưng thân hình đã cao một mét bảy sáu, còn cao hơn cả người trưởng thành bình thường. Thằng bé dễ dàng xách cái giỏ lớn đi đi lại lại giữa đám đông và nhanh chóng tìm lại một chỗ thích hợp.

Vương Kiến Quốc không có thời gian để thở, mở nắp giỏ ra và lớn giọng rao hàng.

Bình Luận (0)
Comment