Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 816 - Chương 816:

Chương 816:

Vương Văn Quảng và Triệu Trân Trân đều cười, tư duy của đứa nhỏ khác với người lớn, điểm chú ý rất kỳ lạ.

Tàu hỏa đến trạm thủ đô là bốn giờ sáng, lúc này trời còn chưa sáng, khắp nơi một mảng đen nhánh, vốn dĩ cả nhà đã chuẩn bị ở phòng chờ đợi đến trời sáng. Không ngờ vừa mới đi ra khỏi cửa trạm, đã nhìn thấy một người giơ một tấm biển lớn, bên trên viết tên của Vương Văn Quảng và Triệu Trân Trân.

Hai vợ chồng dẫn đám trẻ tươi cười đi qua đó.

Chàng trai giơ bảng hai mươi tuổi, là cảnh vệ mới được điều đến bên cạnh Vương Quế Sinh, anh ta cười nói: “Hiệu phó Vương, tổng thư ký Triệu, bộ trưởng Vương đã ngóng trông mọi người đến từ lâu. Đi thôi, mau lên xe đi!”

Bốn đứa trẻ lần đầu ngồi xe jeep, mặc dù cực kỳ buồn ngủ nhưng vẫn tò mò đánh giá xung quanh, đặc biệt là Kiến Quốc. Thằng bé cảm thấy xe con này rất tốt, ngồi lên rất thoải mái, chạy nhanh hơn xe buýt. Chỉ là không biết chiếc xe này bao tiền một chiếc, sau này thằng bé lớn lên kiếm tiền cũng có thể mua một chiếc thì tốt!

Đến lúc đó thằng bé sẽ dẫn theo cả nhà muốn đi đâu thì đi đó!

Đi được khoảng hai mươi phút, xe mới lái vào đại viện canh phòng nghiêm ngặt, trông đại viện này cực kỳ khí phái. Khí phái hơn nhà tập thể của đại học bọn họ nhiều, cũng lớn hơn, bên trong đều là từng tòa nhà công vụ xinh đẹp.

“Tam Bảo, Nhị Bảo, mau xuống xe thôi!” Sau khi sự tò mò ngắn ngủi qua đi, hai đứa trẻ không nhịn được dựa lên ghế xe ngủ mất.

Cảnh vệ dừng xe xong, nhiệt tình giúp bọn họ xách hành lý, nói: “Thời gian này bộ trưởng Vương còn đang nghỉ ngơi, nhưng phòng ốc đã được chuẩn bị xong cả rồi, mời đi theo tôi!”

Nhà Vương Quế Sinh ở cũng là một căn hai tầng, ông ta ở phòng ngủ chính của tầng một. Trên tầng ngoài có một gian nhà kho, ba phòng khác đều là phòng ngủ. Thỉnh thoảng con gái đến thăm ông ta sẽ ở lại hai đêm, thời gian khác đều đóng cửa để không. Trong ba phòng thì phòng nào cũng có một cái giường đôi, đúng lúc sắp xếp cho sáu người nhà bọn họ.

Sau khi tắm qua, Vương Văn Quảng và đám trẻ đều lên giường ngủ, ngủ dậy đã là tám giờ sáng rồi.

Bình thường Vương Quế Sinh quen ngủ muộn dậy sớm, lúc không làm việc thì thời gian ngủ khá dài, mặc kệ là mấy giờ ngủ, không đến bảy giờ rưỡi thì sẽ không dậy. Cho dù là dậy rồi cũng phải nằm ở trên giường đọc sách, dường như không làm như vậy, sẽ lãng phí kỳ nghỉ hiếm có.

Do đó, lúc Vương Văn Quảng và Triệu Trân Trân dẫn đám nhỏ xuống tầng, ông ta cũng mới dậy không được bao lâu, trên người vẫn đang mặc áo ngủ, có chút lười nhác dựa trên sofa đọc báo.

“Chú hai!”

“Cháu chào ông hai!”

Vương Quế Sinh cười đứng dậy, nói: “Mau ngồi đi, Văn Quảng, Trân Trân, trông bốn đứa nhỏ đúng là xinh đẹp. Hai năm không gặp, đứa nào đứa nấy đã cao như này rồi!”

Vương Văn Quảng ngồi xuống cạnh ông ta, hỏi: “Gần đây chú hai vẫn khỏe chứ?”

Vương Quế Sinh cười, nói: “Không nhận mình già không được, con người ta thật sự là già thêm một tuổi đã rất khác!”

Rất nhanh, cảnh vụ bưng lên bữa sáng thịnh soạn, sau khi ăn cơm xong, cả nhà muốn ra ngoài chơi, trước khi ra cửa, Vương Văn Quảng hỏi: “Chú hai, dù sao chỉ có mình chú ở nhà, hay là đi cùng với chúng cháu đi?”

Vương Quế Sinh lắc đầu, nói: “Chú không đi đâu, để Tiểu Lý lái xe đưa các cháu đi, đám trẻ lần đầu đến đây, chắc chắn phải đi dạo xung quanh. Đừng quên dẫn bọn nó đi xem Thanh Hoa và Bắc Đại!”

Đối với việc sau này sẽ học trường đại học nào, mục đích của Kiến Dân rất rõ ràng, chính là một trong hai ngôi trường đại học này. Mục tiêu của Kiến Xương cũng rất rõ ràng, đó chính là muốn học học viện mỹ thuật tốt nhất. Kiến Minh chịu sự ảnh hưởng của cô Lý Mẫn Tuệ, cũng lập mục tiêu muốn học đại học Bắc Kinh. Nhưng Kiến Quốc thì không rõ ràng như vậy, mặc dù Kiến Quốc học rất tốt, nhưng phần lớn nguyên nhân là bị ép.

Bình Luận (0)
Comment