Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 843 - Chương 843:

Chương 843:

Nhưng nếu so sánh với thu nhập một ngày thì năm hào này cũng chẳng đáng gì, chỉ cần là đi chợ bán đồ, mà chỉ cần đồ không tệ thì một ngày kiếm được năm tệ là còn ít.

Không chỉ vậy, chính quyền đã chọn vị trí trung tâm nhất khi đi từ cổng chính vào, để quy hoạch thành hai con phố, mỗi con phố đều là những gian nhà cửa đỏ chỉnh chu. Loại nhà này không quan trọng đến thẩm mỹ, chỉ quan tâm đến tính thực tế. Do đó thi công rất nhanh, chỉ tốn hơn hai tháng đã hoàn thành.

Thím Chu Thục Bình đã đến tuổi nghỉ hưu, sau khi bàn giao xong hết công việc cũng chỉ ở nhà không làm gì nên cảm thấy những ngày tháng như thế này thật là buồn chán. Hơn nữa chồng của bà cũng không hay ở nhà, bình thường ở nhà đều là thím với con trai Triệu Lập Chí. Lúc Triệu Lập Chí còn nhỏ, mồm miệng cũng không nhanh nhảu, bây giờ thì càng tệ hơn, động một tí là nói câu đụng chạm đến người khác. Thường làm cho bà tức điên lên.

Để giết thời gian, bà ra chợ thuê một gian hàng bán bánh. Hầu hết hàng hóa đều là mua của Kiến Quốc, một phần nhỏ là các loại bánh tinh tế hơn như bánh mật ong, bánh hoa hồng… là do bà tự tay làm. Không ngờ là kinh doanh lại rất tốt, rất nhiều người đến mua bánh của bà.

Cái này đều là nhờ công lớn của Kiến Quốc đã gợi ý cho bà.

Nhưng mà thực tế thì Kiến Quốc cũng chỉ là một học sinh trung học, nếu học theo bà đi ra chợ mở quán cũng không thể một mình trông coi quán. Hiện tại những hộ gia đình làm bánh cho Kiến Quốc cũng đều đáng tin cậy, giờ cũng có nhiều người đã biết nguồn hàng của thằng bé. Nhưng cho dù họ lên giá cao cũng mua không được hàng, những gia đình này chỉ kiên trì để hàng cho Kiến Quốc, họ làm bánh thì được, nhưng muốn bán được cũng không phải chuyện đơn giản.

Suy đi tính lại, thằng bé cảm thấy mẹ của Vương Hân Mai là phù hợp nhất, chị ta ngoài việc bị cụt chân phải thì những điều kiện khác đều rất tốt. Nhanh nhẹn hoạt bát, cũng tử tế. Tuy nhiên, mặc dù thằng bé cổ vũ hơn nửa ngày, trả lương cao cũng không có tác dụng. Lý do thứ nhất là không thể di chuyển, nếu như đi ra chợ bán bánh thì phải đi đón xe điện từ sáng sớm, đến tối muộn mới về đến nhà. Nếu vậy sẽ không thể chăm sóc tốt cho con gái và gia đình được.

Không có người phù hợp, Kiến Quốc chỉ đành tiếc nuối từ bỏ ý định, bây giờ nguồn hàng bánh rất tốt, đặc biệt bà thím cũng là mua hàng từ chỗ thằng bé, số tiền này kiếm vừa dễ lại vừa nhẹ nhàng.

Cho dù nói như thế nào, nhìn thấy số tiền tiết kiệm do mẹ đứng tên không ngừng tăng lên, trong lòng thằng bé cũng cảm thấy rất hài lòng.

Trước đây mặc dù thành tích của Kiến Quốc cũng rất tốt, nhưng thật ra mà nói thì thằng bé cũng không quan tâm lắm. Thằng bé cố gắng luyện đề để đứng thứ nhất trong kỳ thi cũng là vì để cho cha mẹ yên tâm, cho thằng bé tự kinh doanh. Nhưng thằng bé cũng chưa bao giờ suy nghĩ sâu xa hơn thế.

Về vấn đề này, thằng bé với anh trai Vương Kiến Dân cũng đã thảo luận qua. Có một lần vào cuối tuần, sau khi làm xong bài tập xong, Kiến Quốc với Kiến Xương đến nhà của Vương Hân Mai chơi. Không biết như thế nào lại nói đến việc sau khi học xong đại học, điều thằng bé không ngờ được là một người trước giờ luôn ngại ngùng như Vương Hân Mai lại nói rất nhiều về chủ đề này. Cô bé nói để tiện chăm sóc cho cha mẹ, sẽ học luôn ở đại học Bình Thành, chuyên ngành cũng chọn xong rồi. Bởi vì cô bé rất thích tiếng anh, nên chắc chắn sẽ học khoa ngoại ngữ.

Khoa Ngoại ngữ của trường đại học Bình Thành so với các trường đại học cùng cấp khác cũng rất tốt.

Vương Hân Mai nói xong kế hoạch của mình thì hỏi Kiến Quốc: “Vương Kiến Quốc, cậu chắc là cũng sẽ học ở đại học Bình Thành đúng không?”

Hiện nay, tuyển sinh vào đại học vẫn theo chế độ tiến cử, điều này khiến nhiều trường đại học trên thực tế là tuyển sinh địa phương. Dẫn đến việc thí sinh ở vùng khác đến đăng ký sẽ tạo ra những khó khăn nhất định trong việc xét duyệt. Ngoài ra cũng có trường hợp nhà trường dè dặt, thà chấp nhận học sinh địa phương có điểm thấp hơn cũng không chấp nhận những thí sinh từ vùng khác đến.

Bình Luận (0)
Comment