Loại phán đoán suy luận này có hơi độc đoán. Cậu ấy thừa nhận bản thân cũng có chút thiện cảm đối với Cao Minh Minh, nhưng cũng không thể đồng ý cách nói này của cô ấy.
Đương nhiên cũng không thể hồi âm.
Cao Minh Minh lần đầu tiên trong đời viết thư tình, không có bất kỳ kinh nghiệm gì. Lúc đi học môn khoa học xã hội của cô ấy không tốt bằng khoa học tự nhiên, đặc biệt sáng tác văn là điểm yếu của cô ấy. Vì để viết thư tình càng tốt càng cảm động lòng người, sau khi cô ấy tự viết xong thì đọc đi đọc lại nhiều lần, cảm thấy vô cùng không hài lòng.
Nghe chị họ nói Vương Kiến Xương không phải là chàng trai tầm thường. Cậu ấy là thầy giáo trẻ tuổi được hoan nghênh nhất của Học viện Mỹ thuật. Bề ngoài thì không cần phải nói, nếu như mặc đồ cổ trang thì chính là Phan An tái thế. Hơn nữa điều khó có được nhất chính là tính cách cậu ấy xem ra rất tốt. Trước kia mấy lần gặp mặt, mặc dù hành vi của cô ấy xuất phát từ thật lòng, nhưng rốt cuộc vẫn có phần liều lĩnh đường đột. Có lẽ cậu ấy không thích cô ấy lắm, cho nên luôn nở một nụ cười tràn ngập sự áy náy với cô ấy.
Cao Minh Minh vừa nghĩ đến nụ cười của Kiến Xương, trong lòng vừa yêu thích vừa đau lòng.
Cô ấy còn được nghe chị họ nói, chỉ là thư tình mà Vương Kiến Xương nhận được đã chất cao đến nửa người rồi. Có lẽ lời nói này có yếu tố khoa trương, nhưng có một điểm không thể nghi ngờ chính là Kiến Xương vô cùng được săn đón ở Học viện Mỹ thuật, nhận được không ít thư tình.
Nếu như là như thế thì bức thư tình này của cô ấy càng phải viết tốt hơn một chút, ít nhất phải viết tốt hơn những người trước, càng phải động lòng người mới được.
Cao Minh Minh lấy khí thế chuẩn bị thi đại học ra, ước chừng tốn thời gian ba ngày đến thư viện tìm đọc những bộ sách có liên quan, lại tốn thời gian hai ngày mới viết xong bức thư khiến cho bản thân hết sức hài lòng.
Nhưng điều khiến cô ấy rất thất vọng chính là hình như Vương Kiến Xương không bị cô ấy làm cảm động, nhìn thấy cô ấy vẫn hết sức lạnh nhạt, nụ cười với cô ấy cũng có chút áy náy.
Lúc đó Cao Minh Minh rất thất vọng, cảm thấy cả trái tim đều trở nên băng giá. Vương Kiến Xương có tính thích sạch sẽ, quần áo trên người luôn luôn là một dáng vẻ không dính một hạt bụi. Theo cô ấy thấy, cho dù là lúc ăn cơm cũng hoàn toàn không giống với người bình thường.
Trước kia chỉ cảm thấy khí chất của cậu ấy lạnh lùng lại quyến rũ, nhưng bây giờ cô ấy cảm thấy đây thật ra là một chướng ngại không nhìn thấy, vô tình ngăn cô ấy ở bên ngoài.
Mặc dù cô ấy rất đau lòng, nhưng ở nhà của chị họ không thể thất lễ. Vương Kiến Xương cười với cô ấy, cô ấy cũng gồng lên ứng phó. Nhưng khi về đến nhà thì lại tự nhốt mình trong phòng khóc lớn một trận.
Loại chuyện này không giấu được người khác. Rất nhanh Cao Mẫn đã biết được chuyện này từ thím của mình. Nói thật cô ấy tôn sùng tự do, cảm thấy yêu đương và hôn nhân cũng là như thế, điều kiện tiên quyết hàng đầu là phải tự nguyện mới được. Cô ấy không thích nhất là những người làm mai làm mối. Bản thân cô ấy trước giờ cũng chưa từng tác hợp cho bất kỳ người nào. Nhưng liên quan đến em họ vậy thì không như thế nữa. Từ nhỏ mối quan hệ của cô ấy và Cao Minh Minh rất tốt, cùng chơi với nhau, cùng đi học, rất nhiều lúc đều là như hình với bóng. Mặc dù không phải là chị em ruột nhưng trên tình cảm thì cũng không khác biệt lắm.
Cao Minh Minh thích Kiến Xương. Dù sao Kiến Xương cũng chưa có bạn gái, tác hợp một chút cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa cô ấy và chồng đã từng bàn bạc với nhau, Vương Kiến Quốc không những không phản đối mà còn rất tán thành.
Cho nên mới có cái cớ tổ chức sinh nhật hai lần.
Trên thực tế, khoảng thời gian cách sự kiện thư tình lần trước đã hơn một tháng rồi. Kiến Xương cảm thấy đối với một người trưởng thành mà nói, đủ để bình phục trạng thái rồi. Ví dụ như ngày mai cậu ấy phát hiện thái độ của cô ấy vẫn là không đúng, vậy thì cũng có cách xử trí tương ứng. Dù sao thì chị dâu cũng mời rất nhiều người, cậu ấy cố gắng không tiếp xúc với Cao Minh Minh là được. Hoặc là nếu thật sự không được thì chỉ tới cho có mặt rồi sẽ tranh thủ về sớm.