Suy nghĩ hồi lâu, cậu ấy hàm hồ trả lời: “Cô rất tốt, rất thông minh, cũng rất xinh đẹp!”
Câu nói này của cậu ấy có thể tạm thời lừa gạt Thẩm Đình Đình, nhưng không dỗ được người tinh tường như Cao Minh Minh.
Cô ấy nghe thấy câu trả lời qua loa của Kiến Xương như thế, không biết tại sao trong cơn giận dữ nhất thời, xông lên trước rồi ôm, sau đó hôn.
Vương Kiến Xương muốn đẩy ra, nhưng thế công của đối phương quá mãnh liệt. Hôm mặt của cậu ấy còn chưa đủ, còn muốn dùng sức hôn môi của cậu ấy.
Cao Minh Minh đại khái là có dùng nước hoa nên trên người tỏa ra mùi hương hoa nhài vô cùng dễ chịu, trong phút chốc đại não của Kiến Xương có chút hỗn loạn. Ngay khoảnh khắc môi của Cao Minh Minh sắp hôn lên thì cậu ấy đột nhiên có chút tỉnh táo, cảm thấy việc này cũng không thể mê muội hồ đồ.
Hai tay cậu ấy dùng hết sức đẩy ra. Cao Minh Minh mặc dù đã làm nữ quân nhân hai năm trước khi học đại học, nhưng mấy năm gần đây không luyện tập gì, hơn nữa suy cho cùng cũng là con gái, trong trường hợp không chút phòng bị đã bị Kiến Xương đẩy xa ra mấy bước.
Chân cô ấy có chút loạng choạng, vịn lấy góc tường bên cạnh mới khó khăn đứng vững.
Vương Kiến Xương chau mày lấy khăn tay ra, cẩn thận lau mặt của mình.
Cậu ấy vừa giận vừa tức tối trừng mắt nhìn cô ấy. Nếu như đây không phải là nhà của anh hai, nếu như hôm nay không phải là tiệc sinh nhật chị dâu của cậu ấy, nếu như cô gái trước mặt không phải là em họ của Cao Mẫn thì cậu nhất định sẽ dạy bảo cô ấy một phen.
Ắt hẳn phải khiến cô ấy hiểu rõ rằng một cô gái mới lớn mà da mặt dày như thế thì chẳng khác gì đám lưu manh.
Nhưng trường hợp này ngày hôm nay quả thực không được, cậu ấy tựa hồ nghe được tiếng nói của anh hai từ ngoài cửa lớn truyền đến, hình như lại có khách mới đến.
Vương Kiến Xương xoa mặt quay đầu bỏ đi.
Cao Minh Minh vừa rồi hoàn toàn là hàng vi bốc đồng, lúc này cũng đã khôi phục lại lí trí. Cô ấy nhìn chằm chằm vào bóng lưng dần biến mất của Vương Kiến Xương, phút chốc ngay cả bản thân cô ấy cũng không dám tin rằng hành vi lỗ mãng vừa rồi lại do cô ấy, một cô gái chủ động làm.
Bây giờ trong lòng cô ấy ngập tràn cảm xúc lẫn lộn, cảm thấy vừa nhục nhã vừa xấu hổ.
Cao Minh Minh sửa sang lại quần áo của mình một chút rồi trấn tĩnh lại tâm tình, đang chuẩn bị đi vào phía sau thì Cao Mẫn vì thấy nước nóng rất lâu chưa mang qua, uống trà uống cà phê đều không thể phục vụ thì quyết định tự mình đi ra sân trước xem thử. Cao Mẫn nhìn thấy em họ nhà mình ngồi xổm ở góc tường, thì có chút bất ngờ hỏi: “Minh Minh, em ò đây làm gì vậy? Em có nhìn thấy Kiến Xương không?”
Cao Minh Minh vuốt tóc mái ở trên trán, hơi không tự nhiên nói: “Không thấy ạ, sao thế chị?”
Cao Mẫn ngờ vực nhìn mắt cô ấy, có chút lo lắng nói: “Vừa rồi chị có nhờ cậu ấy đi vào bếp thúc dục nước nóng, sao mãi mà không có động tĩnh gì, không thì em giúp chị đi xem thử?”
Đổi lại là trước đây, Cao Minh Minh chắc chắn sẽ rất vui vẻ đến đó, nhưng hôm này không giống như thế, cô ấy còn vì chuyện lúc nãy mà cảm thấy xấu hổ. Cô ấy với tư cách là một cựu quân nhân, hiện tại là cán bộ nhà nước mà cũng không thể kiềm chế bản thân. Nhìn thấy Vương Kiến Xương gương mặt tuấn tú, đôi môi mọng nước, còn có khí chất mê hoặc lòng người của cậu ấy thì cô ấy lại bối rối.
May mà đây là ở nhà chị họ, may mà đối phương còn biết kiềm chế, tính cánh cũng tốt, nếu đổi lại là một người đàn ông khác thì chắc chắn sẽ không nể mặt mà quát tháo ầm lên ngay rồi.
Như vậy cô ấy chẳng phải sẽ trở thành nữ lưu manh sao?
Càng nghĩ Cao Minh Minh càng cảm thấy không có mặt mũi nhìn ai, cô ấy do dự một chút rồi nói: “Chị, hay là chị đi vào bếp đi, chị yên tâm, em sẽ ra đó giúp chị đi chào hỏi khách mời!”
Cao Mẫn có chút ngạc nhiên, em họ hôm nay hình như không bình thường, cô ấy đứng ở đường hẻm lẽ ra nên biết em ba cũng vào bếp chứ, cơ hội tốt như thế sao có thể lãng phí vô ích? Chẳng lẽ cô ấy hiểu nhầm Thẩm Đình Đình kia là bạn gái của chú ba, cho nên tức giận?
Vừa rồi trong khoảng thời gian rất ngắn, cô ấy đã thăm dò rõ ràng thông tin chi tiết của Thẩm Đình Đình.