Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 971 - Chương 971:

Chương 971:

Đường Đường nắm lấy cánh tay anh hai, có chút ủ rũ nói: “Anh hai, em mới học lớp 8. Còn một năm cấp 2, ba năm cấp 3, còn cần bốn năm nữa mới có thể thi đại học. Thời gian trôi qua chậm quá, em thực sự muốn trưởng thành trong chốc lát!”

Vương Kiến Quốc nhéo cái mũi nhỏ của cô bé nói: “Vội vã lên đại học làm gì? Làm trẻ con vui vẻ biết bao nhiêu!”

Đường Đường thật ra cũng không vội vào đại học, bốn anh trai của cô bé đều ở Bắc Kinh, nhưng cô bé thật sự không muốn xa cha mẹ đến Bắc Kinh. Hơn nữa theo ý cô bé, đại học Bình Thành cũng rất tốt. Cô bé nói như vậy là vì mẹ cô bé Triệu Trân Trân đã nói rằng đợi đến khi cô bé vào đại học, cô bé sẽ tự do và có thể tự quyết định rất nhiều việc!

Dưới sự giám sát nghiêm ngặt của cha Vương Văn Quảng, thành tích học tập hiện tại của Đường Đường cũng rất tốt và cũng có thể dễ dàng giành được vị trí đầu của khối. Nhưng thành thật mà nói, cô bé không thực sự muốn đi học, cũng không quá thích học tập.

Nhưng trốn học cũng là điều không thể, cô bé đã làm điều này vào năm lớp ba. Sau khi lên kế hoạch cẩn thận, cô bé mang theo tất cả số tiền mừng tuổi, còn đến nhà ga để nghe ngóng, cũng thuận lợi lên xe buýt đến thị trấn Anh Đào. Nhưng đáng tiếc vừa đến nhà bà hai thì bà đã bí mật gọi điện cho mẹ cô bé.

Buổi tối khi cô bé đang đắc ý ăn há cảo thịt do bà hai làm thì cha mẹ đã lái xe vội vàng tới.

Từ nhỏ tới lớn đây là lần đầu tiên cô bé bị mẹ mắng. Triệu Trân Trân mắng suốt một tiếng đồng hồ, còn không cho cô bé ăn sáng và trưa. Cô bé vừa đói vừa hối hận, suýt chút nữa thì ngất đi.

Kể từ đó, Đường Đường đã cư xử ngoan ngoãn hơn trước rất nhiều, ít nhất cô bé sẽ không động tí là tức giận nói rằng không muốn đến lớp hay đi học.

Đường Đường phải thừa nhận làm trẻ con rất vui vẻ, nhất là có cha mẹ và bốn anh trai cưng chiều. Rất nhiều bạn nữa trong lớp đều ngưỡng mộ cô bé, tuy nhiên cô bé vẫn rất muốn lớn lên. Bởi vì trưởng thành là sẽ có được tự do. Mặc dù cha nói trên thế giới này tất cả sự tự do cũng chỉ là tương đối.

Bây giờ cô bé không ghét việc học, có một số nội dung học rất có ý nghĩa. Nhưng lý tưởng của Đường Đường là giống như Từ Hà Khách, thăm thú những con sông lớn và những ngọn núi của quê hương tổ quốc. Sau khi thăm thú đất nước xong, lại đi thăm thú ở nước ngoài, nghe anh cả nói một số nơi ở Mỹ cũng rất đẹp!

Cô bé cười nói với Vương Kiến Quốc: “Làm con nít rất vui, nhưng mà, anh hai, khi còn nhỏ, anh không muốn lớn lên sao?”

Câu nói này khiến Vương Kiến Quốc có chút ngạc nhiên. Cậu ấy nhìn thấy con phố quen thuộc bên ngoài qua cửa sổ ô tô và dường như cậu ấy đã trở về hơn mười năm trước. Với một chiếc giỏ tre khổng lồ, trong đó chất đầy bánh, cậu ấy nhẩm tính xem mình có thể kiếm được bao nhiêu tiền. Cậu ấy vừa đi vừa hớn hở đi về phía trước, nhưng mà cái giỏ quá nặng, cậu ấy phải đi một đoạn lại nghỉ ngơi một hồi. Lúc đó cậu ấy hy vọng biết bao nhiêu rằng mình có thể lớn thật nhanh!

Vương Kiến Quốc khởi động xe, cười nói với em gái: “Đường Đường nói rất đúng! Anh hai của em khi còn nhỏ cũng muốn lớn lên.”

Đường Đường mở cốp trước xe, lấy ra một miếng chocolate nhập khẩu, vừa ăn vừa hỏi: “Anh hai, sắp tới kỳ nghỉ đông rồi, chúng ta đi đâu chơi đây?”

Vương Kiến Quốc có rất nhiều sở thích, kể từ khi kết hôn, cậu ấy cũng thích đi du lịch. Hiện tại điều kiện ở mọi miền đất nước đã tốt hơn trước rất nhiều, một số nhà khách và nhà hàng tư nhân có điều kiện tốt cũng dần xuất hiện. Đi ra ngoài du lịch, chỉ cần có tiền là có thể thoải mái như ở nhà.

Điểm xấu duy nhất là hiệu xuất đi tàu hỏa quá kém và lãng phí quá nhiều thời gian, nhưng chỉ đi máy bay thì cũng không thực tế, hiện tại có quá ít chuyến bay và hầu hết các thành phố đều không có sân bay. Nói đến đây lại phải khen ngợi Bình Thành, Bình Thành đã xây dựng sân bay từ lâu, còn có rất nhiều chuyến bay. Không cần phải nói cũng biết điều này đã mang lại lợi ích to lớn và điều kiện kinh tế thuận lợi cho Bình Thành.

Bình Luận (0)
Comment